GIẢI THÍCH: PHẨM KHUYẾN TRÌ THỨ 34
(Kinh Đại Bát-nhã ghi: Phần 2, Phẩm Công Đức thứ 32)
KINH: Bấy giờ, trời Tứ thiên vương cho đến trời A-ca-nị-tra trong ba ngàn đại thiên thế giới, nói với các trời Thích-đề-hoàn-nhơn rằng: Nên lãnh thọ Bát-nhã ba-la-mật, nên giữ gìn, nên thân cận, nên tán thán, nên đọc tụng, nên giảng nói, nhớ nghĩ đúng,[1] vì sao? Vì thọ trì cho đến nhớ nghĩ đúng Bát-nhã ba-la-mật nên tất cả pháp lành tu tập sẽ được đầy đủ, tăng ích chúng chư thiên, tổn giảm chúng Tu-la.[2]
Các Thiên tử! Thọ trì cho đến nhớ nghĩ đúng Bát-nhã ba-la-mật, nên hạt giống Phật không dứt, hạt giống Pháp, hạt giống Tăng không dứt; hạt giống Phật, hạt giống Pháp, hạt giống Tăng không dứt nên thế gian bèn có Thí ba-la-mật, Giới ba-la-mật, Nhẫn ba-la-mật, Tấn ba-la-mật, Thiền ba-la-mật, Bát-nhã ba-la-mật đều xuất hiện ở đời. Bốn niệm xứ cho đến mười tám pháp không chung,[3] đạo Bồ-tát đều hiện ở đời. Tu-đà-hoàn quả, Tư-đà-hàm
[1] T. 8: Ma-ha Bát-nhã ba-la-mật kinh (摩訶般若波羅蜜經), quyển 9, Khuyến trì phẩm (勸持品), tr. 286a27-29.
[2] T. 8: Ma-ha Bát-nhã ba-la-mật kinh (摩訶般若波羅蜜經), quyển 9, Khuyến trì phẩm (勸持品), tr. 286b1-3.
[3] Đại trí độ luận, quyển 26.
Bấy giờ, Phật ấn khả lời tán thán của chư thiên, bảo Đế-thích rằng: Ông nên thọ trì Bát-nhã ba-la-mật. Trong đây nói nhân duyên nên thọ trì rằng: Nếu A-tu-la sinh tâm ác, muốn chiến đấu với trời Ba mươi ba, bấy giờ ông đọc tụng Bát-nhã, ác tâm liền diệt; nếu trong khi hai trận giao chiến mà đọc tụng Bát-nhã, thì A-tu-la liền thối lui bỏ đi.
Hỏi: Nếu như vậy cớ sao không thường tụng Bát-nhã khiến A-tu-la ác tâm đừng sinh, cớ gì đợi khi hai trận giao chiến mới tụng?
Đáp: Chư thiên phần nhiều đắm phước vui, tâm nhiễm đắm dục lạc mãnh lợi, tuy biết Bát-nhã có công đức lớn mà không thể thường tụng.
Lại vì trời Đao-lợi có nghiệp nhân duyên bất tịnh nên gây ra oán địch, không thể không chiến đấu.
Chư thiên khi mạng sắp chết, có năm tướng chết hiện ra: 1. Hoa trên mũ héo, 2. Dưới nách ra mồ hôi, 3. Ruồi đến đậu trên thân. 4. Thấy có vị trời ngồi chỗ của mình. 5. Tự mình không ưa chỗ ngồi cũ. Chư thiên thấy tướng chết ấy, nghĩ tiếc cái vui cõi trời, thấy mình sẽ sinh chỗ dữ, tâm rất lo khổ. Bấy giờ nếu nghe thật tướng Bát-nhã ba-la-mật, các pháp hư dối cuồng loạn, vô thường, không tịch, tin lời Phật dạy ấy, tâm được thanh tịnh nên sinh trở lại chỗ cũ.
Chư thiên ấy không chỉ sinh trở lại chỗ cũ, mà còn nhờ nghe Bát-nhã nên đời đời hưởng phước vui, dần dần thành đạo Vô thượng. Nhân duyên trong đây như Kinh nói: Bát-nhã ba-la-mật là thần chú sáng lớn (mahāvidyāmantra).