XXXIV. PHẨM KHÓ TIN HIỂU
08
 Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là trí nhất thiết thanh tịnh; trí nhất thiết thanh tịnh tức là              ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với trí nhất thiết              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; ngã thanh tịnh tức là trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng              thanh tịnh; trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh tức là              ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với trí đạo tướng,              trí nhất thiết tướng thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Hữu tình thanh tịnh tức là trí nhất              thiết thanh tịnh; trí nhất thiết thanh tịnh tức là hữu tình thanh              tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với trí nhất thiết              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; hữu tình thanh tịnh tức là trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng              thanh tịnh; trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh tức là              hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với trí              đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Dòng sinh mạng thanh tịnh tức là              trí nhất thiết thanh tịnh; trí nhất thiết thanh tịnh tức là dòng              sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng              với trí nhất thiết thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; dòng sinh mạng thanh tịnh tức là trí đạo              tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh; trí đạo tướng, trí nhất              thiết tướng thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì              dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng với trí đạo tướng, trí nhất thiết              tướng thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Sự sanh thanh tịnh tức là trí nhất thiết thanh tịnh; trí              nhất thiết thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh              thanh tịnh ấy cùng với trí nhất thiết thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự sanh thanh tịnh tức              là trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh; trí đạo tướng,              trí nhất thiết tướng thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao?              Vì sự sanh thanh tịnh ấy cùng với trí đạo tướng, trí nhất thiết              tướng thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Sự dưỡng dục thanh tịnh tức là trí nhất thiết thanh tịnh;              trí nhất thiết thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì              sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với trí nhất thiết thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự dưỡng dục              thanh tịnh tức là trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh;              trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh tức là sự dưỡng dục              thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với trí đạo              tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là trí nhất              thiết thanh tịnh; trí nhất thiết thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh.              Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với trí nhất thiết thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sĩ phu              thanh tịnh tức là trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh;              trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh tức là sĩ phu thanh              tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với trí đạo tướng, trí              nhất thiết tướng thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là trí nhất              thiết thanh tịnh; trí nhất thiết thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la              thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy cùng với trí nhất              thiết thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt; Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là trí đạo tướng, trí nhất              thiết tướng thanh tịnh; trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh              tịnh tức là Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh              tịnh ấy cùng với trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Ý sanh              thanh tịnh tức là trí nhất thiết thanh tịnh; trí nhất thiết thanh              tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng              với trí nhất thiết thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; ý sanh thanh tịnh tức là trí đạo tướng, trí              nhất thiết tướng thanh tịnh; trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng              thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy              cùng với trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Nho đồng thanh              tịnh tức là trí nhất thiết thanh tịnh; trí nhất thiết thanh tịnh tức              là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với              trí nhất thiết thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt; nho đồng thanh tịnh tức là trí đạo tướng, trí nhất              thiết tướng thanh tịnh; trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh              tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy              cùng với trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tạo tác thanh              tịnh tức là trí nhất thiết thanh tịnh; trí nhất thiết thanh tịnh tức              là sự tạo tác thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng              với trí nhất thiết thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; sự tạo tác thanh tịnh tức là trí đạo tướng,              trí nhất thiết tướng thanh tịnh; trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng              thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh              tịnh ấy cùng với trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự thọ              nhận thanh tịnh tức là trí nhất thiết thanh tịnh; trí nhất thiết              thanh tịnh tức là sự thọ nhận thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận              thanh tịnh ấy cùng với trí nhất thiết thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự thọ nhận thanh tịnh              tức là trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh; trí đạo tướng,              trí nhất thiết tướng thanh tịnh thức sự thọ nhận thanh tịnh. Vì sao?              Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với trí đạo tướng, trí nhất thiết              tướng thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Sự tri thanh tịnh tức là trí nhất thiết thanh tịnh; trí              nhất thiết thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri              thanh tịnh ấy cùng với trí nhất thiết thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự tri thanh tịnh tức là              trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh; trí đạo tướng, trí              nhất thiết tướng thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              tri thanh tịnh ấy cùng với trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự              kiến thanh tịnh tức là trí nhất thiết thanh tịnh; trí nhất thiết              thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh              ấy cùng với trí nhất thiết thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt; sự kiến thanh tịnh tức là trí đạo              tướng, trí nhất thiết tướng thanh tịnh; trí đạo tướng, trí nhất              thiết tướng thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến              thanh tịnh ấy cùng với trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh; tất cả pháp môn Đà-la-ni              thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng              với tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt; ngã thanh tịnh tức là tất cả pháp              môn Tam-ma-địa thanh tịnh; tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh tức              là ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp              môn Tam-ma-địa thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Hữu tình thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Đà-la-ni              thanh tịnh; tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là hữu tình              thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp              môn Đà-la-ni thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt; hữu tình thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Tam-ma-địa              thanh tịnh; tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh tức là hữu tình              thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp              môn Tam-ma-địa thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Dòng sinh mạng thanh tịnh tức là tất cả pháp môn              Đà-la-ni thanh tịnh; tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là dòng              sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng              với tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt; dòng sinh mạng thanh tịnh tức là              tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh; tất cả pháp môn Tam-ma-địa              thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh              mạng thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự sanh              thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh; tất cả pháp              môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              sanh thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự sanh              thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh; tất cả pháp              môn Tam-ma-địa thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              sanh thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự              dưỡng dục thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh; tất              cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì              sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Đà-la-ni              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; sự dưỡng dục thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Tam-ma-địa              thanh tịnh; tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh tức là sự dưỡng              dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với tất              cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là tất cả pháp môn              Đà-la-ni thanh tịnh; tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là sĩ              phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp              môn Đà-la-ni thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt; sĩ phu thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Tam-ma-địa              thanh tịnh; tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh tức là sĩ phu              thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn              Tam-ma-địa thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là tất cả pháp môn              Đà-la-ni thanh tịnh; tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là              Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy              cùng với tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức              là tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh; tất cả pháp môn Tam-ma-địa              thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la              thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Ý sanh thanh              tịnh tức là tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh; tất cả pháp môn              Đà-la-ni thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh              thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; ý sanh thanh tịnh              tức là tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh; tất cả pháp môn              Tam-ma-địa thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh              thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Nho đồng              thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh; tất cả pháp              môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho              đồng thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; nho              đồng thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh; tất cả              pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao?              Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự              tạo tác thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh; tất              cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì sao?              Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự              tạo tác thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh; tất              cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì              sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn Tam-ma-địa              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sự thọ nhận thanh tịnh tức là tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh              tịnh; tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là sự thọ nhận thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với tất cả pháp môn              Đà-la-ni thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt; sự thọ nhận thanh tịnh tức là tất cả pháp môn              Tam-ma-địa thanh tịnh; tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh thức sự              thọ nhận thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với              tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tri thanh tịnh tức là tất cả              pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh; tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh              tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với              tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt; sự tri thanh tịnh tức là tất cả pháp môn              Tam-ma-địa thanh tịnh; tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh tức là              sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với tất cả              pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là tất cả pháp môn              Đà-la-ni thanh tịnh; tất cả pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh tức là sự              kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh ấy cùng với tất cả              pháp môn Đà-la-ni thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; sự kiến thanh tịnh tức là tất cả pháp môn              Tam-ma-địa thanh tịnh; tất cả pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh tức là              sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh ấy cùng với tất cả              pháp môn Tam-ma-địa thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là Dự-lưu quả thanh tịnh; Dự-lưu quả thanh tịnh tức là ngã thanh              tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; ngã              thanh tịnh tức là Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh;              Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh.              Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán              quả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Hữu tình thanh tịnh tức là Dự-lưu quả thanh tịnh; Dự-lưu              quả thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh              tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt; hữu tình thanh tịnh tức là              Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh; Nhất-lai, Bất-hoàn,              A-la-hán quả thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu              tình thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt.              Dòng sinh mạng thanh tịnh tức là Dự-lưu quả thanh tịnh; Dự-lưu quả              thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh              mạng thanh tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; dòng sinh mạng thanh              tịnh tức là Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh; Nhất-lai,              Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh.              Vì sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn,              A-la-hán quả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự sanh thanh tịnh tức là Dự-lưu quả thanh tịnh;              Dự-lưu quả thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh              thanh tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự sanh thanh tịnh tức là              Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh; Nhất-lai, Bất-hoàn,              A-la-hán quả thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              sanh thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự              dưỡng dục thanh tịnh tức là Dự-lưu quả thanh tịnh; Dự-lưu quả thanh              tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh              tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt; sự dưỡng dục thanh tịnh tức là              Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh; Nhất-lai, Bất-hoàn,              A-la-hán quả thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì              sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là Dự-lưu quả thanh tịnh; Dự-lưu quả              thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy              cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; sĩ phu thanh tịnh tức là Nhất-lai, Bất-hoàn,              A-la-hán quả thanh tịnh; Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh              tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với              Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức              là Dự-lưu quả thanh tịnh; Dự-lưu quả thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la              thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy cùng với Dự-lưu              quả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt; Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là Nhất-lai, Bất-hoàn,              A-la-hán quả thanh tịnh; Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh              tức là Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh              ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Ý sanh thanh tịnh              tức là Dự-lưu quả thanh tịnh; Dự-lưu quả thanh tịnh tức là ý sanh              thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; ý sanh thanh tịnh tức là Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả              thanh tịnh; Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh tức là ý              sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai,              Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Nho đồng thanh tịnh tức là Dự-lưu quả              thanh tịnh; Dự-lưu quả thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì              sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; nho đồng              thanh tịnh tức là Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh;              Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh tức là nho đồng thanh              tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn,              A-la-hán quả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự tạo tác thanh tịnh tức là Dự-lưu quả thanh tịnh;              Dự-lưu quả thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              tạo tác thanh tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự tạo tác thanh              tịnh tức là Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh; Nhất-lai,              Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì              sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn,              A-la-hán quả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự thọ nhận thanh tịnh tức là Dự-lưu quả thanh              tịnh; Dự-lưu quả thanh tịnh tức là sự thọ nhận thanh tịnh. Vì sao?              Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự thọ nhận              thanh tịnh tức là Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh;              Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh thức sự thọ nhận thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai,              Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Sự tri thanh tịnh tức là Dự-lưu quả              thanh tịnh; Dự-lưu quả thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao?              Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự tri thanh tịnh              tức là Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh; Nhất-lai,              Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao?              Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là Dự-lưu quả thanh tịnh; Dự-lưu quả              thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh              ấy cùng với Dự-lưu quả thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt; sự kiến thanh tịnh tức là Nhất-lai,              Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh; Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả              thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh              ấy cùng với Nhất-lai, Bất-hoàn, A-la-hán quả thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là quả vị Độc-giác thanh tịnh; quả vị Độc-giác thanh tịnh tức là              ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với quả vị              Độc-giác thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Hữu tình thanh tịnh tức là quả vị Độc-giác thanh              tịnh; quả vị Độc-giác thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao?              Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với quả vị Độc-giác thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Dòng sinh              mạng thanh tịnh tức là quả vị Độc-giác thanh tịnh; quả vị Độc-giác              thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh              mạng thanh tịnh ấy cùng với quả vị Độc-giác thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự sanh thanh tịnh              tức là quả vị Độc-giác thanh tịnh; quả vị Độc-giác thanh tịnh tức là              sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh thanh tịnh ấy cùng với quả vị              Độc-giác thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự dưỡng dục thanh tịnh tức là quả vị Độc-giác              thanh tịnh; quả vị Độc-giác thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với quả vị Độc-giác              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là quả vị Độc-giác thanh tịnh; quả vị              Độc-giác thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu              thanh tịnh ấy cùng với quả vị Độc-giác thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh              tức là quả vị Độc-giác thanh tịnh; quả vị Độc-giác thanh tịnh tức là              Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy              cùng với quả vị Độc-giác thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Ý sanh thanh tịnh tức là quả vị Độc-giác              thanh tịnh; quả vị Độc-giác thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì              sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với quả vị Độc-giác thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Nho              đồng thanh tịnh tức là quả vị Độc-giác thanh tịnh; quả vị Độc-giác              thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh              tịnh ấy cùng với quả vị Độc-giác thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tạo tác thanh tịnh tức là              quả vị Độc-giác thanh tịnh; quả vị Độc-giác thanh tịnh tức là sự tạo              tác thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với quả vị              Độc-giác thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự thọ nhận thanh tịnh tức là quả vị Độc-giác thanh              tịnh; quả vị Độc-giác thanh tịnh tức là sự thọ nhận thanh tịnh. Vì              sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với quả vị Độc-giác thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự              tri thanh tịnh tức là quả vị Độc-giác thanh tịnh; quả vị Độc-giác              thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy              cùng với quả vị Độc-giác thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là quả vị              Độc-giác thanh tịnh; quả vị Độc-giác thanh tịnh tức là sự kiến thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh ấy cùng với quả vị Độc-giác              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát              thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng              với tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Hữu tình thanh tịnh tức là tất cả              hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là              hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với tất              cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Dòng sinh mạng thanh tịnh tức là tất cả hạnh              đại Bồ-tát thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là dòng              sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng              với tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Sự sanh thanh tịnh tức là tất cả              hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là              sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh thanh tịnh ấy cùng với tất cả              hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Sự dưỡng dục thanh tịnh tức là tất cả hạnh              đại Bồ-tát thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là sự              dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với              tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là tất cả hạnh đại              Bồ-tát thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là sĩ phu              thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với tất cả hạnh đại              Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là tất cả hạnh đại Bồ-tát              thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la              thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy cùng với tất cả              hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Ý sanh thanh tịnh tức là tất cả hạnh đại              Bồ-tát thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là ý sanh              thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với tất cả hạnh đại              Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Nho đồng thanh tịnh tức là tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh              tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh.              Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với tất cả hạnh đại Bồ-tát              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sự tạo tác thanh tịnh tức là tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh              tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với tất cả hạnh đại              Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Sự thọ nhận thanh tịnh tức là tất cả hạnh đại Bồ-tát              thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là sự thọ nhận              thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với tất cả              hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Sự tri thanh tịnh tức là tất cả hạnh đại              Bồ-tát thanh tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là sự tri              thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với tất cả hạnh đại              Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh              tịnh; tất cả hạnh đại Bồ-tát thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh.              Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh ấy cùng với tất cả hạnh đại Bồ-tát              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh; quả vị giác              ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao?              Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Hữu tình thanh tịnh tức là quả vị giác ngộ cao tột của chư              Phật thanh tịnh; quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh tức              là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với              quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Dòng sinh mạng thanh tịnh              tức là quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh; quả vị giác              ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh              tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng với quả vị giác              ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Sự sanh thanh tịnh tức là quả vị giác              ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh; quả vị giác ngộ cao tột của chư              Phật thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh thanh              tịnh ấy cùng với quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự              dưỡng dục thanh tịnh tức là quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật              thanh tịnh; quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh tức là              sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng              với quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là              quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh; quả vị giác ngộ cao              tột của chư Phật thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ              phu thanh tịnh ấy cùng với quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là quả vị giác ngộ cao tột của              chư Phật thanh tịnh; quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh              tức là Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh              ấy cùng với quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Ý sanh thanh              tịnh tức là quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh; quả vị              giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh.              Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với quả vị giác ngộ cao tột của              chư Phật thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Nho đồng thanh tịnh tức là quả vị giác ngộ cao tột              của chư Phật thanh tịnh; quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh              tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy              cùng với quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tạo tác thanh              tịnh tức là quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh; quả vị              giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với quả vị giác ngộ              cao tột của chư Phật thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Sự thọ nhận thanh tịnh tức là quả vị              giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh; quả vị giác ngộ cao tột              của chư Phật thanh tịnh tức là sự thọ nhận thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sự tri thanh tịnh tức là quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật              thanh tịnh; quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh tức là              sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với quả vị              giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là quả vị              giác ngộ cao tột của chư Phật thanh tịnh; quả vị giác ngộ cao tột              của chư Phật thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              kiến thanh tịnh ấy cùng với quả vị giác ngộ cao tột của chư Phật              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt.
