Phẩm XVII-XX
221. "Bỏ phẫn nộ, ly mạn, Vượt qua mọi kiết sử, Không chấp trước danh sắc. Khổ không theo vô sản." |
222. "Ai chận được phẫn nộ, Như dừng xe đang lăn, Ta gọi người đánh xe, Kẻ khác, cầm cương hờ." |
223. "Lấy không giận thắng giận, Lấy thiện thắng không thiện, Lấy thí thắng xan tham, Lấy chơn thắng hư ngụy." |
224. "Nói thật, không phẫn nộ, Của ít, thí người xin, Nhờ ba việc lành này, Người đến gần thiên giới." |
225. "Bậc hiền không hại ai, Thân thường được chế ngự, Ðạt được cảnh bất tử, Ðến đây, không ưu sầu." |
226. "Những người thường giác tỉnh, Ngày đêm siêng tu học, Chuyên tâm hướng Niết Bàn, Mọi lậu hoặc được tiêu." |
227. "A-tu-la, nên biết, Xưa vậy, nay cũng vậy, Ngồi im, bị người chê, Nói nhiều bị người chê. Nói vừa phải, bị chê. Làm người không bị chê, Thật khó tìm ở đời." |
228. "Xưa, vị lai, và nay, Ðâu có sự kiện này, Người hoàn toàn bị chê, Người trọn vẹn được khen." |
229. "Sáng sáng, thẩm xét kỹ. Bậc có trí tán thán. Bậc trí không tỳ vết, Ðầy đủ giới định tuệ." |
230. "Hạnh sáng như vàng ròng, Ai dám chê vị ấy? Chư thiên phải khen thưởng, Phạm Thiên cũng tán dương ". |
231. "Giữ thân đừng phẫn nộ, Phòng thân khéo bảo vệ, Từ bỏ thân làm ác, Với thân làm hạnh lành." |
232 "Giữ lời đừng phẫn nộ, Phòng lời, khéo bảo vệ, Từ bỏ lời thô ác, Với lời, nói điều lành." |
233. "Giữ ý đừng phẫn nộ, Phòng ý, khéo bảo vệ, Từ bỏ ý nghĩ ác, Với ý, nghĩ hạnh lành.’ |
234. "Bậc trí bảo vệ thân, Bảo vệ luôn lời nói Bảo vệ cả tâm tư, Ba nghiệp khéo bảo vệ." |
235. "Ngươi nay giống lá héo, Diêm sứ đang chờ ngươi, Ngươi đứng trước cửa chết, Ðường trường thiếu tư lương." |
236. "Hãy tự làm hòn đảo, Tinh cần gấp, sáng suốt. Trừ cấu uế, thanh tịnh, Ðến Thánh địa chư Thiên." |
237. "Ðời ngươi nay sắp tàn, Tiến gần đến Diêm Vương. Giữa đường không nơi nghỉ, Ðường trường thiếu tư lương." |
238. "Hãy tự làm hòn đảo, Tinh cần gấp sáng suốt. Trừ cấu uế, thanh tịnh, Chẳng trở lại sanh già." |
239. "Bậc trí theo tuần tự. Từng sát na trừ dần. Như thợ vàng lọc bụi Trừ cấu uế nơi mình." |
240. "Như sét từ sắt sanh, Sắt sanh lại ăn sắt, Cũng vậy, quá lợi dưỡng Tự nghiệp dẫn cõi ác." |
241. "Không tụng làm nhớp kinh, Không đứng dậy, bẩn nhà, Biếng nhác làm nhơ sắc, Phóng dật uế người canh" |
242. "Tà hạnh nhơ đàn bà, Xan tham nhớp kẻ thí, Ác pháp là vết nhơ, Ðời này và đời sau." |
243. "Trong hàng cấu uế ấy, Vô minh, nhơ tối thượng, Ðoạn nhơ ấy, tỷ kheo, Thành bậc không uế nhiễm." |
244. "Dễ thay, sống không hổ Sống lỗ mãng như quạ, Sống công kích huênh hoang, Sống liều lĩnh, nhiễm ô." |
245. "Khó thay, sống xấu hổ, Thường thường cầu thanh tịnh. Sống vô tư, khiêm tốn, Trong sạch và sáng suốt." |
246. "Ai ở đời sát sinh, Nói láo không chân thật, Ở đời lấy không cho, Qua lại với vợ người." |
247. "Uống rượu men, rượu nấu, Người sống đam mê vậy, Chính ngay tại đời này, Tự đào bới gốc mình." |
248. "Vậy người, hãy nên biết, Không chế ngự là ác. Chớ để tham phi pháp, Làm người đau khổ dài." |
249. "Do tín tâm, hỷ tâm Loài người mới bố thí. Ở đây ai bất mãn Người khác được ăn uống, Người ấy ngày hoặc đêm, Không đạt được tâm định?" |
250. "Ai cắt được, phá được, Tận gốc nhổ tâm ấy. Người ấy ngày hoặc đêm, Ðạt được tâm thiền định." |
251. "Lửa nào bằng lửa tham! Chấp nào bằng sân hận! Lưới nào bằng lưới si! Sông nào bằng sông ái! " |
252. "Dễ thay thấy lỗi người, Lỗi mình thấy mới khó. Lỗi người ta phanh tìm, Như sàng trấu trong gạo, Còn lỗi mình, che đậy, Như kẻ gian dấu bài." |
253. "Ai thấy lỗi của người, Thường sanh lòng chỉ trích, Người ấy lậu hoặc tăng, Rất xa lậu hoặc diệt." |
254. "Hư không, không dấu chân, Ngoài đây, không sa môn, Chúng sanh thích hý luận, Như lai, hý luận trừ." |
255. "Hư không, không dấu chân, Ngoài đây, không sa môn. Các hành không thường trú, Chư Phật không giao động." |
256. "Ngươi đâu phải pháp trụ, Xử sự quá chuyên chế, Bậc trí cần phân biệt Cả hai chánh và tà!" |
257. "Không chuyên chế, đúng pháp, Công bằng, dắt dẫn người, Bậc trí sống đúng pháp, Thật xứng danh pháp trụ." |
258. "Không phải vì nói nhiều, Mới xứng danh bậc trí. An ổn, không oán sợ. Thật đáng gọi bậc trí." |
259. Không phải vì nói nhiều, Mới xứng danh trì pháp, Những ai tuy nghe ít, Nhưng thân hành đúng pháp, Không phóng túng chánh pháp, Mới xứng danh trì pháp." |
260. Không phải là trưởng lão, Dầu cho có bạc đầu. Người chỉ tuổi tác cao, Ðược gọi là: "Lão ngu." |
261. "Ai chân thật, đúng pháp, Không hại, biết chế phục, Bậc trí không cấu uế, Mới xứng danh Trưởng Lão." |
262. "Không phải nói lưu loát, Không phải sắc mặt đẹp, Thành được người lương thiện, Nếu ganh, tham, dối trá." |
263. "Ai cắt được, phá được Tận gốc nhổ tâm ấy Người trí ấy diệt sân, Ðược gọi người hiền thiện." |
264. "Ðầu trọc, không sa môn Nếu phóng túng, nói láo. Ai còn đầy dục tham, Sao được gọi sa môn?" |
265. "Ai lắng dịu hoàn toàn, Các điều ác lớn nhỏ, Vì lắng dịu ác pháp, Ðược gọi là Sa môn." |
266. " Chỉ khất thực nhờ người, Ðâu phải là tỷ kheo! Phải theo pháp toàn diện, Khất sĩ không, không đủ." |
267. " Ai vượt qua thiện ác, Chuyên sống đời Phạm Hạnh, Sống thẩm sát ở đời, Mới xứng danh tỷ kheo." |
268. "Im lặng nhưng ngu si, Ðâu được gọi ẩn sĩ? Như người cầm cán cân, Bậc trí chọn điều lành." |
269. " Từ bỏ các ác pháp, Mới thật là ẩn sĩ. Ai thật hiểu hai đời Mới được gọi ẩn sĩ." |
270. " Còn sát hại sinh linh, Ðâu được gọi Hiền thánh. Không hại mọi hữu tình, Mới được gọi Hiền Thánh." |
271. "Chẳng phải chỉ giới cấm Cũng không phải học nhiều, Chẳng phải chứng thiền định, Sống thanh vắng một mình." |
272. "Ta hưởng an ổn lạc, Phàm phu chưa hưởng được. Tỷ kheo, chớ tự tin Khi lậu hoặc chưa diệt." |
273. "Tám chánh, đường thù thắng, Bốn câu, lý thù thắng. Ly tham, pháp thù thắng, Giữa các loài hai chân, Pháp nhãn, người thù thắng." |
274. "Ðường này, không đường khác Ðưa đến kiến thanh tịnh. Nếu ngươi theo đường này, Ma quân sẽ mê loạn." |
275. "Nếu người theo đường này, Ðau khổ được đoạn tận. Ta dạy người con đường. Với trí, gai chướng diệt." |
276. "Người hãy nhiệt tình làm, Như Lai chỉ thuyết dạy. Người hành trì thiền định Thoát trói buộc Ác ma." |
277. "Tất cả hành vô thường " Với Tuệ, quán thấy vậy Ðau khổ được nhàm chán; Chính con đường thanh tịnh." |
278. "Tất cả hành khổ đau Với Tuệ quán thấy vậy, Ðau khổ được nhàm chán; Chính con đường thanh tịnh." |
279. "Tất cả pháp vô ngã, Với Tuệ quán thấy vậy, Ðau khổ được nhàm chán Chính con đường thanh tịnh." |
280. "Khi cần, không nỗ lực, Tuy trẻ mạnh, nhưng lười Chí nhu nhược, biếng nhác. Với trí tuệ thụ động, Sao tìm được chánh đạo?" |
281. "Lời nói được thận trọng, Tâm tư khéo hộ phòng, Thân chớ làm điều ác, Hãy giữ ba nghiệp tịnh, Chứng đạo thánh nhân dạy." |
282. "Tu thiền, trí tuệ sanh, Bỏ Thiền, trí tuệ diệt. Biết con đường hai ngả Ðưa đến hữu, phi hữu, Hãy tự mình nỗ lực, Khiến trí tuệ tăng trưởng." |
283. "Ðốn rừng không đốn cây Từ rừng, sinh sợ hãi; Ðốn rừng và ái dục, Tỷ kheo, hãy tịch tịnh." |
284. "Khi nào chưa cắt tiệt, Ái dục giữa gái trai, Tâm ý vẫn buộc ràng, Như bò con vú mẹ." |
285. "Tự cắt giây ái dục, Như tay bẻ sen thu, Hãy tu đạo tịch tịnh, Niết-Bàn, Thiện Thệ dạy." |
286. "Mùa mưa ta ở đây Ðông, hạ cũng ở đây, Người ngu tâm tưởng vậy, Không tự giác hiểm nguy." |
287. "Người tâm ý đắm say Con cái và súc vật, Tử thần bắt người ấy, Như lụt trôi làng ngủ. " |
288. "Một khi tử thần đến, Không có con che chở, Không cha, không bà con, Không thân thích che chở." |
289. "Biết rõ ý nghĩa này, Bậc trí lo trì giới, Mau lẹ làm thanh tịnh, Con đường đến Niết-Bàn." |