Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn trú ở Savatthi,         tại Pubbarama (Đông Viên) Migaramatupasada (Lộc Mẫu Giảng đường). Lúc bấy         giờ trong ngày Bố-tát, ngày trăng tròn, trong đêm trăm rằm, Thế Tôn đang         ngồi giữa trời, xung quanh có chúng Tỷ-kheo đoanh vây. Rồi Thế Tôn nhìn         chúng Tỷ-kheo đang yên lặng, hết sức yên lặng và bảo các Tỷ-kheo : – Này các Tỷ-kheo, một người bất         chánh (asappurisa) có thể biết một người bất chánh : "Người bất chánh         là vị này", hay không ? – Bạch Thế Tôn, không biết được. – Lành thay, này các Tỷ-kheo ! Này         các Tỷ-kheo không thể có sự tình, không thể có sự kiện, một người bất         chánh có thể biết một người bất chánh : "Người bất chánh là vị         này." Này các Tỷ-kheo, nhưng một người bất chánh có thể biết một         người chơn chánh : "Người chơn chánh là vị này" hay không ? – Lành thay, này các Tỷ-kheo ! Này         các Tỷ-kheo không thể có sự tình, không thể có sự kiện một người bất         chánh có thể biết được một người chơn chánh : "Người chơn chánh         là vị này". Người bất chánh, này các Tỷ-kheo, là người đầy đủ         pháp bất chánh, giao du với người bất chánh, suy tư như người bất chánh,         tư lường như người bất chánh, nói năng như người bất chánh, hành động         như người bất chánh, có tà kiến như người bất chánh, bố thí như người         bất chánh. Và này các Tỷ-kheo, như thế nào         là người bất chánh đầy đủ pháp bất chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo,         người bất chánh bất tín, vô tàm, vô quý, nghe ít, biếng nhác, thất niệm,         liệt tuệ. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người bất chánh đầy đủ pháp         bất chánh. Và này các Tỷ-kheo, như thế nào là người bất chánh giao du với         những người bất chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, những vị Bà-la-môn         nào bất tín, vô tàm, vô quý, ít nghe, biếng nhác, thất niệm, liệt tuệ,         những vị ấy là bạn, là thân hữu với người bất chánh ấy. Như vậy,         này các Tỷ-kheo, là người bất chánh giao du với người bất chánh. Và         này các Tỷ-kheo, như thế nào là người bất chánh suy tư như người bất         chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người bất chánh suy nghĩ tự làm hại         mình, suy nghĩ làm hại người khác, suy nghĩ làm hại cả hai.. Như vậy, này         các Tỷ-kheo, là người bất chánh suy tư như người bất chánh. Và này         các Tỷ-kheo, như thế nào là người bất chánh tư lường như người bất         chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người bất chánh tư lường tự làm hại         mình, tư lường làm hại người, tư lường làm hại cả hai. Như vậy, này         các Tỷ-kheo là người bất chánh tư lường như người bất chánh. Và này         các Tỷ-kheo, như thế nào là người bất chánh nói năng như người bất         chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người bất chánh nói lời nói láo, nói         lời hai lưỡi, nói ác khẩu, nói lời phù phiếm. Như vậy này các Tỷ-kheo,         là người bất chánh nói năng như người bất chánh. Và này các Tỷ-kheo,         như thế nào là người bất chánh hành động như người bất chánh ? Ở         đây, này các Tỷ-kheo, người bất chánh sát sanh, lấy của không cho, làm         các tà hạnh trong các dục. Như vậy, này các Tỷ-kheo là người bất chánh         hành động như người bất chánh. Và này các Tỷ-kheo, như thế nào là người         bất chánh có tà kiến như người bất chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo,         người bất chánh có tà kiến như sau : "Không có bố thí, không có lễ         hy sinh, không có tế tự, không có quả dị thục các nghiệp thiện ác,         không có đời này, không có đời khác, không có cha, không có mẹ, không         có loại hóa sanh. Ở đời, không có những vị Sa-môn, những vị         Bà-la-môn chánh hướng, chánh hạnh đã tự mình chứng đạt với thượng         trí đời này và đời khác, và truyền dạy lại".. Như vậy, này các         Tỷ-kheo, là người bất chánh có tà kiến như người bất chánh. Và này         các Tỷ-kheo, thế nào là người bất chánh bố thí như người bất chánh         ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người bất chánh bố thí một cách vô lễ, bố         thí không phải tự tay, bố thí không có suy tư kỹ lưỡng, bố thí những         vật không cần dùng, bố thí không nghĩ đến tương lai. Như vậy, này các         Tỷ-kheo, là người bất chánh bố thí như người bất chánh. Này các Tỷ-kheo, người bất chánh         ấy, đầy đủ pháp bất chánh như vậy, giao du với người bất chánh như         vậy, suy tư như người bất chánh như vậy, tư lường như người bất chánh         như vậy, nói năng như người bất chánh như vậy, hành động như người         bất chánh như vậy, có tà kiến như người bất chánh như vậy, bố thí         như người bất chánh như vậy, sau khi thân hoại mạng chung, sanh vào cảnh         giới của những người bất chánh. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là cảnh         giới của những người bất chánh ? Địa ngục hay là bàng sanh. Này các Tỷ-kheo, một người chơn         chánh có thể biết được một người chơn chánh : "Người chơn chánh         là vị này" hay không ? – Thưa biết được, bạch Thế Tôn. – Lành thay, này các Tỷ-kheo ! Sự         tình này xảy ra là người chơn chánh có thể biết được người chơn chánh:         "Người chơn chánh là vị này". Nhưng này các Tỷ-kheo, người         chơn chánh có thể biết được người bất chánh : "Người bất chánh         là vị này" hay không ? – Thưa biết được, bạch Thế Tôn. – Lành thay, này các Tỷ-kheo ! Này         các Tỷ-kheo, có sự tình này là người chơn chánh có thể biết được         người bất chánh : "Người bất chánh là vị này". Này các Tỷ-kheo,         người chơn chánh đầy đủ Chánh pháp, giao du với các bậc chơn chánh,         suy nghĩ như các bậc chơn chánh, tư lường như các bậc chơn chánh, nói năng         như bậc chơn chánh, hành động như bậc chơn chánh, có chánh kiến như bậc         chơn chánh, bố thí như bậc chơn chánh. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là người         chơn chánh đầy đủ Chánh pháp ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người chơn chánh         có lòng tin, có lòng tàm, có lòng quý, có nghe nhiều, có tinh cần, tinh tấn,         có chánh niệm, có trí tuệ. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người chơn chánh         đầy đủ những Chánh pháp. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là người chơn         chánh giao du với các bậc chơn chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, những vị         Sa-môn, Bà-la-môn nào có lòng tin, có lòng tàm, có lòng quý nghe nhiều, tinh         cần, tinh tấn, chánh niệm, có trí tuệ, những vị ấy là bạn, là thân hữu         của vị chơn chánh ấy. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người chơn chánh         giao du với các bậc chơn chánh. Và này, các Tỷ-kheo, như thế nào là người         chơn chánh suy tư như người chơn chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người         chơn chánh không suy nghĩ tự làm hại mình, không suy nghĩ làm hại người         khác, không suy nghĩ làm hại cả hai. Như vậy, này các Tỷ-kheo là người         chơn chánh suy tư như người chơn chánh. Và này, các Tỷ-kheo, như thế nào         là người chơn chánh tư lường như người chơn chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo,         người chơn chánh không tư lường tự làm hại mình, không tư lường làm         hại người khác, không tư lường làm hại cả hai. Như vậy, này các Tỷ-kheo         là người chơn chánh tư lường như người chơn chánh ? Và này các Tỷ-kheo,         như thế nào là người chơn chánh nói năng như người chơn chánh ? Ở đây,         này các Tỷ-kheo, người chơn chánh từ bỏ không nói láo, từ bỏ không         nói hai lưỡi, từ bỏ không nói ác khẩu, từ bỏ không nói phiếm luận.         Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người chơn chánh nói năng như người chơn         chánh. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là người chơn chánh hành động như         người chơn chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người chơn chánh từ bỏ         sát sanh, từ bỏ lấy của không cho, từ bỏ làm các tà hạnh trong dâm dục.         Như vậy, này các Tỷ-kheo là người chơn chánh hành động như người         chơn chánh. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là người chơn chánh có chánh kiến         như bậc chơn chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người chơn chánh có chánh         kiến như sau : "Có bố thí, có lễ hy sinh, có tế tự, có quả dị thục         các nghiệp thiện ác, có đời này, có đời khác, có cha, có mẹ, có loại         hóa sanh. Ở đời có những vị Sa-môn, những vị Bà-la-môn chánh hướng,         chánh hạnh, đã tự mình chứng đạt với thượng trí đời này và đời         khác, và truyền dạy lại. Như vậy, này các Tỷ-kheo là người chơn chánh         có chánh kiến như người chơn chánh. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là người         chơn chánh bố thí như người chơn chánh ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, người         chơn chánh bố thí một cách lễ độ, bố thí với tự tay, bố thí có suy         tư kỹ lưỡng, bố thí những vật cần dùng, bố thí có nghĩ đến tương         lai. Như vậy, này các Tỷ-kheo là người chơn chánh bố thí như người         chơn chánh. Này các Tỷ-kheo, người chơn chánh ấy, đầy đủ Chánh pháp         như vậy, giao du với người chơn chánh như vậy, suy tư như người chơn chánh         như vậy, tư lường như người chơn chánh như vậy, nói năng như người         chơn chánh như vậy, hành động như người chơn chánh như vậy, có chánh         kiến như người như người chơn chánh như vậy, bố thí như người chơn         chánh như vậy, sau khi thân hoại mạng chung, sanh vào cảnh giới của những         người chơn chánh. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là cảnh giới của những         người chơn chánh ? Đại tánh của chư Thiên hay đại tánh của loài Người. Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Các         Tỷ-kheo hoan hỷ tín thọ lời Thế Tôn dạy.
