XXXIV. PHẨM KHÓ TIN HIỂU
07
 Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là bốn niệm trụ thanh tịnh; bốn niệm trụ thanh tịnh tức là ngã              thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt;              ngã thanh tịnh tức là bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm              lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo thanh tịnh; bốn chánh đoạn              cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao?              Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh              đạo thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Hữu tình thanh tịnh tức là bốn niệm trụ thanh tịnh; bốn              niệm trụ thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình              thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; hữu tình thanh tịnh tức là              bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy chi đẳng giác,              tám chi thánh đạo thanh tịnh; bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh              đạo thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh              tịnh ấy cùng với bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Dòng              sinh mạng thanh tịnh tức là bốn niệm trụ thanh tịnh; bốn niệm trụ              thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh              mạng thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; dòng sinh mạng thanh              tịnh tức là bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy chi              đẳng giác, tám chi thánh đạo thanh tịnh; bốn chánh đoạn cho đến tám              chi thánh đạo thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao?              Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng với bốn chánh đoạn cho đến tám              chi thánh đạo thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự sanh thanh tịnh tức là bốn niệm trụ thanh tịnh;              bốn niệm trụ thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              sanh thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự sanh thanh tịnh tức              là bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy chi đẳng              giác, tám chi thánh đạo thanh tịnh; bốn chánh đoạn cho đến tám chi              thánh đạo thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh              thanh tịnh ấy cùng với bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sự dưỡng dục thanh tịnh tức là bốn niệm trụ thanh tịnh; bốn              niệm trụ thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự dưỡng dục thanh              tịnh tức là bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy chi              đẳng giác, tám chi thánh đạo thanh tịnh; bốn chánh đoạn cho đến tám              chi thánh đạo thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì              sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với bốn chánh đoạn cho đến tám chi              thánh đạo thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là bốn niệm trụ thanh tịnh;              bốn niệm trụ thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu              thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sĩ phu thanh tịnh tức là bốn              chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám              chi thánh đạo thanh tịnh; bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo              thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy              cùng với bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la              thanh tịnh tức là bốn niệm trụ thanh tịnh; bốn niệm trụ thanh tịnh              tức là Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh              ấy cùng với bốn niệm trụ thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt; Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là bốn              chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám              chi thánh đạo thanh tịnh; bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo              thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la              thanh tịnh ấy cùng với bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Ý sanh thanh tịnh tức là bốn niệm trụ thanh tịnh; bốn niệm trụ              thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy              cùng với bốn niệm trụ thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt; ý sanh thanh tịnh tức là bốn chánh đoạn,              bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo              thanh tịnh; bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh tức              là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với bốn              chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Nho đồng thanh tịnh tức là              bốn niệm trụ thanh tịnh; bốn niệm trụ thanh tịnh tức là nho đồng              thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; nho đồng thanh tịnh tức là bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm              căn, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo thanh tịnh; bốn              chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh tức là nho đồng              thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với bốn chánh              đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tạo tác thanh tịnh tức là bốn              niệm trụ thanh tịnh; bốn niệm trụ thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; sự tạo tác thanh tịnh tức là bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm              căn, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo thanh tịnh; bốn              chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh tức là sự tạo tác              thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với bốn chánh              đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Sự thọ nhận thanh tịnh tức là bốn              niệm trụ thanh tịnh; bốn niệm trụ thanh tịnh tức là sự thọ nhận              thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm              trụ thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt; sự thọ nhận thanh tịnh tức là bốn chánh đoạn, bốn thần              túc, năm căn, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo thanh              tịnh; bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh tức là sự              thọ nhận thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với              bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tri thanh tịnh tức là              bốn niệm trụ thanh tịnh; bốn niệm trụ thanh tịnh tức là sự tri thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự              tri thanh tịnh tức là bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm              lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo thanh tịnh; bốn chánh đoạn              cho đến tám chi thánh đạo thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì              sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với bốn chánh đoạn cho đến tám chi              thánh đạo thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là bốn niệm trụ thanh tịnh;              bốn niệm trụ thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              kiến thanh tịnh ấy cùng với bốn niệm trụ thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự kiến thanh tịnh tức              là bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căn, năm lực, bảy chi đẳng              giác, tám chi thánh đạo thanh tịnh; bốn chánh đoạn cho đến tám chi              thánh đạo thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến              thanh tịnh ấy cùng với bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là pháp môn giải thoát không thanh tịnh; pháp môn giải thoát              không thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy              cùng với pháp môn giải thoát không thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; ngã thanh tịnh tức là pháp              môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh; pháp môn giải thoát              vô tướng, vô nguyện thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã              thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt.              Hữu tình thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát không thanh tịnh;              pháp môn giải thoát không thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì              sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát không              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; hữu tình thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát vô tướng, vô              nguyện thanh tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy              cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Dòng sinh              mạng thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát không thanh tịnh; pháp              môn giải thoát không thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì              sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát              không thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt; dòng sinh mạng thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát vô              tướng, vô nguyện thanh tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện              thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh              mạng thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sự sanh thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát không thanh              tịnh; pháp môn giải thoát không thanh tịnh tức là sự sanh thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự sanh thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát              không thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt; sự sanh thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát vô tướng,              vô nguyện thanh tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh thanh tịnh ấy              cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự dưỡng dục              thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát không thanh tịnh; pháp môn              giải thoát không thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao?              Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát không              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; sự dưỡng dục thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát vô tướng,              vô nguyện thanh tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh              tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sĩ phu              thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát không thanh tịnh; pháp môn              giải thoát không thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ              phu thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát không thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sĩ phu              thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh tức là sĩ              phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với pháp môn              giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là              pháp môn giải thoát không thanh tịnh; pháp môn giải thoát không              thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la              thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát không thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; Bổ-đặc-già-la              thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh tức là              Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy              cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Ý sanh thanh              tịnh tức là pháp môn giải thoát không thanh tịnh; pháp môn giải              thoát không thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh              thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát không thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; ý sanh thanh              tịnh tức là pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh; pháp              môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh tức là ý sanh thanh              tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát              vô tướng, vô nguyện thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Nho đồng thanh tịnh tức là pháp môn giải              thoát không thanh tịnh; pháp môn giải thoát không thanh tịnh tức là              nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với pháp              môn giải thoát không thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt; nho đồng thanh tịnh tức là pháp môn giải              thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng,              vô nguyện thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng              thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự              tạo tác thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát không thanh tịnh; pháp              môn giải thoát không thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì              sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát không              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; sự tạo tác thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát vô tướng, vô              nguyện thanh tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh              ấy cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự thọ nhận              thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát không thanh tịnh; pháp môn              giải thoát không thanh tịnh tức là sự thọ nhận thanh tịnh. Vì sao?              Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát không              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; sự thọ nhận thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát vô tướng, vô              nguyện thanh tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh thức sự thọ nhận thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh              ấy cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tri thanh              tịnh tức là pháp môn giải thoát không thanh tịnh; pháp môn giải              thoát không thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri              thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát không thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự tri thanh              tịnh tức là pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh; pháp              môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh tịnh tức là sự tri thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát              vô tướng, vô nguyện thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát              không thanh tịnh; pháp môn giải thoát không thanh tịnh tức là sự              kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh ấy cùng với pháp môn              giải thoát không thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; sự kiến thanh tịnh tức là pháp môn giải thoát              vô tướng, vô nguyện thanh tịnh; pháp môn giải thoát vô tướng, vô              nguyện thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến              thanh tịnh ấy cùng với pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là mười địa Bồ-tát thanh tịnh; mười địa Bồ-tát thanh tịnh tức là              ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với mười địa              Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Hữu tình thanh tịnh tức là mười địa Bồ-tát thanh tịnh;              mười địa Bồ-tát thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì              hữu tình thanh tịnh ấy cùng với mười địa Bồ-tát thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Dòng sinh              mạng thanh tịnh tức là mười địa Bồ-tát thanh tịnh; mười địa Bồ-tát              thanh tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh              mạng thanh tịnh ấy cùng với mười địa Bồ-tát thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự sanh thanh tịnh              tức là mười địa Bồ-tát thanh tịnh; mười địa Bồ-tát thanh tịnh tức là              sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh thanh tịnh ấy cùng với mười              địa Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự dưỡng dục thanh tịnh tức là mười địa Bồ-tát              thanh tịnh; mười địa Bồ-tát thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với mười địa Bồ-tát              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là mười địa Bồ-tát thanh tịnh; mười địa              Bồ-tát thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh              tịnh ấy cùng với mười địa Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức              là mười địa Bồ-tát thanh tịnh; mười địa Bồ-tát thanh tịnh tức là              Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy              cùng với mười địa Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Ý sanh thanh tịnh tức là mười địa Bồ-tát              thanh tịnh; mười địa Bồ-tát thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì              sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với mười địa Bồ-tát thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Nho              đồng thanh tịnh tức là mười địa Bồ-tát thanh tịnh; mười địa Bồ-tát              thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh              tịnh ấy cùng với mười địa Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tạo tác thanh tịnh tức là              mười địa Bồ-tát thanh tịnh; mười địa Bồ-tát thanh tịnh tức là sự tạo              tác thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với mười              địa Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự thọ nhận thanh tịnh tức là mười địa Bồ-tát thanh              tịnh; mười địa Bồ-tát thanh tịnh tức là sự thọ nhận thanh tịnh. Vì              sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với mười địa Bồ-tát thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự              tri thanh tịnh tức là mười địa Bồ-tát thanh tịnh; mười địa Bồ-tát              thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy              cùng với mười địa Bồ-tát thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là mười địa              Bồ-tát thanh tịnh; mười địa Bồ-tát thanh tịnh tức là sự kiến thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh ấy cùng với mười địa Bồ-tát              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là năm loại mắt thanh tịnh; năm loại mắt thanh tịnh tức là ngã              thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt;              ngã thanh tịnh tức là sáu phép thần thông thanh tịnh; sáu phép thần              thông thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy              cùng với sáu phép thần thông thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt. Hữu tình thanh tịnh tức là năm              loại mắt thanh tịnh; năm loại mắt thanh tịnh tức là hữu tình thanh              tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt;              hữu tình thanh tịnh tức là sáu phép thần thông thanh tịnh; sáu phép              thần thông thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu              tình thanh tịnh ấy cùng với sáu phép thần thông thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Dòng sinh              mạng thanh tịnh tức là năm loại mắt thanh tịnh; năm loại mắt thanh              tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng              thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; dòng sinh mạng thanh tịnh              tức là sáu phép thần thông thanh tịnh; sáu phép thần thông thanh              tịnh tức là dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng              thanh tịnh ấy cùng với sáu phép thần thông thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự sanh thanh tịnh              tức là năm loại mắt thanh tịnh; năm loại mắt thanh tịnh tức là sự              sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh thanh tịnh ấy cùng với năm loại              mắt thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt; sự sanh thanh tịnh tức là sáu phép thần thông thanh tịnh;              sáu phép thần thông thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì              sự sanh thanh tịnh ấy cùng với sáu phép thần thông thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự dưỡng dục              thanh tịnh tức là năm loại mắt thanh tịnh; năm loại mắt thanh tịnh              tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh              ấy cùng với năm loại mắt thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt; sự dưỡng dục thanh tịnh tức là sáu phép              thần thông thanh tịnh; sáu phép thần thông thanh tịnh tức là sự              dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với              sáu phép thần thông thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là năm loại mắt thanh              tịnh; năm loại mắt thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì              sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sĩ phu thanh tịnh              tức là sáu phép thần thông thanh tịnh; sáu phép thần thông thanh              tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng              với sáu phép thần thông thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là năm loại              mắt thanh tịnh; năm loại mắt thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la thanh              tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là sáu phép thần thông thanh              tịnh; sáu phép thần thông thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la thanh              tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy cùng với sáu phép thần              thông thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Ý sanh thanh tịnh tức là năm loại mắt thanh tịnh; năm              loại mắt thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh              thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; ý sanh thanh tịnh tức là sáu              phép thần thông thanh tịnh; sáu phép thần thông thanh tịnh tức là ý              sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với sáu phép              thần thông thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Nho đồng thanh tịnh tức là năm loại mắt thanh tịnh;              năm loại mắt thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho              đồng thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; nho đồng thanh tịnh tức              là sáu phép thần thông thanh tịnh; sáu phép thần thông thanh tịnh              tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng              với sáu phép thần thông thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Sự tạo tác thanh tịnh tức là năm loại              mắt thanh tịnh; năm loại mắt thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; sự tạo tác thanh tịnh tức là sáu phép thần thông thanh tịnh;              sáu phép thần thông thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì sao?              Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với sáu phép thần thông thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự thọ              nhận thanh tịnh tức là năm loại mắt thanh tịnh; năm loại mắt thanh              tịnh tức là sự thọ nhận thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh              tịnh ấy cùng với năm loại mắt thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt; sự thọ nhận thanh tịnh tức là sáu              phép thần thông thanh tịnh; sáu phép thần thông thanh tịnh thức sự              thọ nhận thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với              sáu phép thần thông thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Sự tri thanh tịnh tức là năm loại mắt thanh              tịnh; năm loại mắt thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì              sự tri thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự tri thanh tịnh              tức là sáu phép thần thông thanh tịnh; sáu phép thần thông thanh              tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng              với sáu phép thần thông thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là năm loại mắt              thanh tịnh; năm loại mắt thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì              sao? Vì sự kiến thanh tịnh ấy cùng với năm loại mắt thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự kiến thanh              tịnh tức là sáu phép thần thông thanh tịnh; sáu phép thần thông              thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh              ấy cùng với sáu phép thần thông thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là mười lực Phật thanh tịnh; mười lực Phật thanh tịnh tức là ngã              thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với mười lực Phật              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; ngã thanh tịnh tức là bốn điều không sợ, bốn sự hiểu biết              thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất              cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất              cộng thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy              cùng với bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt.              Hữu tình thanh tịnh tức là mười lực Phật thanh tịnh; mười lực Phật              thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh              tịnh ấy cùng với mười lực Phật thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt; hữu tình thanh tịnh tức là bốn              điều không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ,              đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ              cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh tức là hữu tình thanh              tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với bốn điều không sợ              cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Dòng sinh mạng thanh tịnh              tức là mười lực Phật thanh tịnh; mười lực Phật thanh tịnh tức là              dòng sinh mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy              cùng với mười lực Phật thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt; dòng sinh mạng thanh tịnh tức là bốn              điều không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ,              đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ              cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh tức là dòng sinh mạng              thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng với bốn              điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự sanh thanh              tịnh tức là mười lực Phật thanh tịnh; mười lực Phật thanh tịnh tức              là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự sanh thanh tịnh ấy cùng với              mười lực Phật thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt; sự sanh thanh tịnh tức là bốn điều không sợ, bốn sự              hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười tám pháp              Phật bất cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp              Phật bất cộng thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              sanh thanh tịnh ấy cùng với bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp              Phật bất cộng thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sự dưỡng dục thanh tịnh tức là mười lực Phật thanh              tịnh; mười lực Phật thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì              sao? Vì sự dưỡng dục thanh tịnh ấy cùng với mười lực Phật thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự              dưỡng dục thanh tịnh tức là bốn điều không sợ, bốn sự hiểu biết              thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất              cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất              cộng thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng              dục thanh tịnh ấy cùng với bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp              Phật bất cộng thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là mười lực Phật thanh tịnh;              mười lực Phật thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu              thanh tịnh ấy cùng với mười lực Phật thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sĩ phu thanh tịnh tức là bốn              điều không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ,              đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ              cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh tức là sĩ phu thanh              tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với bốn điều không sợ cho              đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức              là mười lực Phật thanh tịnh; mười lực Phật thanh tịnh tức là              Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy              cùng với mười lực Phật thanh tịnh không hai, không hai phần, không              phân biệt, không đoạn diệt; Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là bốn điều              không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại              xả, mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ cho              đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la              thanh tịnh. Vì sao? Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy cùng với bốn điều              không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Ý sanh thanh tịnh              tức là mười lực Phật thanh tịnh; mười lực Phật thanh tịnh tức là ý              sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với mười lực              Phật thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt; ý sanh thanh tịnh tức là bốn điều không sợ, bốn sự hiểu              biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật              bất cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật              bất cộng thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh              thanh tịnh ấy cùng với bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật              bất cộng thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Nho đồng thanh tịnh tức là mười lực Phật thanh              tịnh; mười lực Phật thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao?              Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với mười lực Phật thanh tịnh không              hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; nho đồng              thanh tịnh tức là bốn điều không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt,              đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng thanh              tịnh; bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh              tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy              cùng với bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự              tạo tác thanh tịnh tức là mười lực Phật thanh tịnh; mười lực Phật              thanh tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh              tịnh ấy cùng với mười lực Phật thanh tịnh không hai, không hai phần,              không phân biệt, không đoạn diệt; sự tạo tác thanh tịnh tức là bốn              điều không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ,              đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ              cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh tức là sự tạo tác              thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với bốn điều              không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự thọ nhận thanh              tịnh tức là mười lực Phật thanh tịnh; mười lực Phật thanh tịnh tức              là sự thọ nhận thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng              với mười lực Phật thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; sự thọ nhận thanh tịnh tức là bốn điều không              sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả,              mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ cho đến              mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh tức là sự thọ nhận thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với bốn điều không              sợ cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tri thanh tịnh tức là              mười lực Phật thanh tịnh; mười lực Phật thanh tịnh tức là sự tri              thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với mười lực Phật              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; sự tri thanh tịnh tức là bốn điều không sợ, bốn sự hiểu biết              thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất              cộng thanh tịnh; bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất              cộng thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh              tịnh ấy cùng với bốn điều không sợ cho đến mười tám pháp Phật bất              cộng thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là mười lực Phật thanh tịnh; mười              lực Phật thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến              thanh tịnh ấy cùng với mười lực Phật thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự kiến thanh tịnh tức là              bốn điều không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại              hỷ, đại xả, mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh; bốn điều không              sợ cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh tức là sự kiến              thanh tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh ấy cùng với bốn điều không              sợ cho đến mười tám pháp Phật bất cộng thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt.              Lại nữa, Thiện Hiện! Ngã thanh tịnh              tức là pháp không quên mất thanh tịnh; pháp không quên mất thanh              tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì ngã thanh tịnh ấy cùng với              pháp không quên mất thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; ngã thanh tịnh tức là tánh luôn luôn xả thanh              tịnh; tánh luôn luôn xả thanh tịnh tức là ngã thanh tịnh. Vì sao? Vì              ngã thanh tịnh ấy cùng với tánh luôn luôn xả thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Hữu tình thanh              tịnh tức là pháp không quên mất thanh tịnh; pháp không quên mất              thanh tịnh tức là hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh              tịnh ấy cùng với pháp không quên mất thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; hữu tình thanh tịnh tức là              tánh luôn luôn xả thanh tịnh; tánh luôn luôn xả thanh tịnh tức là              hữu tình thanh tịnh. Vì sao? Vì hữu tình thanh tịnh ấy cùng với tánh              luôn luôn xả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt. Dòng sinh mạng thanh tịnh tức là pháp không quên              mất thanh tịnh; pháp không quên mất thanh tịnh tức là dòng sinh mạng              thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng với pháp              không quên mất thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; dòng sinh mạng thanh tịnh tức là tánh luôn              luôn xả thanh tịnh; tánh luôn luôn xả thanh tịnh tức là dòng sinh              mạng thanh tịnh. Vì sao? Vì dòng sinh mạng thanh tịnh ấy cùng với              tánh luôn luôn xả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Sự sanh thanh tịnh tức là pháp không quên mất              thanh tịnh; pháp không quên mất thanh tịnh tức là sự sanh thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự sanh thanh tịnh ấy cùng với pháp không quên mất              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; sự sanh thanh tịnh tức là tánh luôn luôn xả thanh tịnh; tánh              luôn luôn xả thanh tịnh tức là sự sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              sanh thanh tịnh ấy cùng với tánh luôn luôn xả thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự dưỡng dục thanh              tịnh tức là pháp không quên mất thanh tịnh; pháp không quên mất              thanh tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục              thanh tịnh ấy cùng với pháp không quên mất thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự dưỡng dục thanh              tịnh tức là tánh luôn luôn xả thanh tịnh; tánh luôn luôn xả thanh              tịnh tức là sự dưỡng dục thanh tịnh. Vì sao? Vì sự dưỡng dục thanh              tịnh ấy cùng với tánh luôn luôn xả thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sĩ phu thanh tịnh tức là              pháp không quên mất thanh tịnh; pháp không quên mất thanh tịnh tức              là sĩ phu thanh tịnh. Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với pháp              không quên mất thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt; sĩ phu thanh tịnh tức là tánh luôn luôn xả              thanh tịnh; tánh luôn luôn xả thanh tịnh tức là sĩ phu thanh tịnh.              Vì sao? Vì sĩ phu thanh tịnh ấy cùng với tánh luôn luôn xả thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt.              Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là pháp không quên mất thanh tịnh; pháp              không quên mất thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao?              Vì Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy cùng với pháp không quên mất thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt;              Bổ-đặc-già-la thanh tịnh tức là tánh luôn luôn xả thanh tịnh; tánh              luôn luôn xả thanh tịnh tức là Bổ-đặc-già-la thanh tịnh. Vì sao? Vì              Bổ-đặc-già-la thanh tịnh ấy cùng với tánh luôn luôn xả thanh tịnh              không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Ý sanh              thanh tịnh tức là pháp không quên mất thanh tịnh; pháp không quên              mất thanh tịnh tức là ý sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh              tịnh ấy cùng với pháp không quên mất thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; ý sanh thanh tịnh tức là              tánh luôn luôn xả thanh tịnh; tánh luôn luôn xả thanh tịnh tức là ý              sanh thanh tịnh. Vì sao? Vì ý sanh thanh tịnh ấy cùng với tánh luôn              luôn xả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không              đoạn diệt. Nho đồng thanh tịnh tức là pháp không quên mất thanh              tịnh; pháp không quên mất thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì              sao? Vì nho đồng thanh tịnh ấy cùng với pháp không quên mất thanh              tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt;              nho đồng thanh tịnh tức là tánh luôn luôn xả thanh tịnh; tánh luôn              luôn xả thanh tịnh tức là nho đồng thanh tịnh. Vì sao? Vì nho đồng              thanh tịnh ấy cùng với tánh luôn luôn xả thanh tịnh không hai, không              hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt. Sự tạo tác thanh tịnh              tức là pháp không quên mất thanh tịnh; pháp không quên mất thanh              tịnh tức là sự tạo tác thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh              ấy cùng với pháp không quên mất thanh tịnh không hai, không hai              phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự tạo tác thanh tịnh tức là              tánh luôn luôn xả thanh tịnh; tánh luôn luôn xả thanh tịnh tức là sự              tạo tác thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tạo tác thanh tịnh ấy cùng với              tánh luôn luôn xả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Sự thọ nhận thanh tịnh tức là pháp không quên              mất thanh tịnh; pháp không quên mất thanh tịnh tức là sự thọ nhận              thanh tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với pháp không              quên mất thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt,              không đoạn diệt; sự thọ nhận thanh tịnh tức là tánh luôn luôn xả              thanh tịnh; tánh luôn luôn xả thanh tịnh tức là sự thọ nhận thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự thọ nhận thanh tịnh ấy cùng với tánh luôn luôn              xả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt. Sự tri thanh tịnh tức là pháp không quên mất thanh tịnh; pháp              không quên mất thanh tịnh tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              tri thanh tịnh ấy cùng với pháp không quên mất thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt; sự tri thanh tịnh              tức là tánh luôn luôn xả thanh tịnh; tánh luôn luôn xả thanh tịnh              tức là sự tri thanh tịnh. Vì sao? Vì sự tri thanh tịnh ấy cùng với              tánh luôn luôn xả thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân              biệt, không đoạn diệt. Sự kiến thanh tịnh tức là pháp không quên mất              thanh tịnh; pháp không quên mất thanh tịnh tức là sự kiến thanh              tịnh. Vì sao? Vì sự kiến thanh tịnh ấy cùng với pháp không quên mất              thanh tịnh không hai, không hai phần, không phân biệt, không đoạn              diệt; sự kiến thanh tịnh tức là tánh luôn luôn xả thanh tịnh; tánh              luôn luôn xả thanh tịnh tức là sự kiến thanh tịnh. Vì sao? Vì sự              kiến thanh tịnh ấy cùng với tánh luôn luôn xả thanh tịnh không hai,              không hai phần, không phân biệt, không đoạn diệt.
