(1) Nếu con có ít niềm tin và nhiều hiểu biết, điều này dẫn đến sự lầm lạc của thói lắm mồm.
(2) Nếu con có nhiều niềm tin và ít hiểu biết, điều này dẫn đến sự lầm lạc của nỗ lực mù quáng vu vơ, không có thực nghĩa.
(3) Nếu con có nhiều dũng mãnh mà không có những giáo huấn đầy đủ, điều này dẫn đến sự lầm lạc của lỗi lầm và lạc lối.
(4) Nếu con không trừ bỏ trước đó những tà kiến gán ghép thêm(4) nhờ nghe và tư duy về Pháp một cách sáng tỏ, điều này dẫn đến sự lầm lạc là con chỉ thiền định trong tối tăm mê muội.
(5) Nếu cái hiểu tươi mới về Pháp không được đưa ngay vào sự áp dụng trong thực hành, điều này dẫn đến sự lầm lạc là càng ngày càng trở nên một chuyên gia lý thuyết rỗng tuếch và khô cằn.
(6) Nếu tâm thức con không tu hành phương tiện – đại bi – điều này dẫn đến sự lầm lạc vào con đường của Tiểu thừa.
(7) Nếu tâm thức con không tu hành trí huệ – tánh Không – điều này dẫn đến sự lầm lạc vào con đường của sanh tử.
(8) Nếu tám mối quan tâm thế gian không được chinh phục, điều này dẫn đến sự lầm lạc là bất kỳ điều gì con làm đều trở thành một sự trang hoàng cho sanh tử.
(9) Nếu để cho những người ngưỡng mộ nhẹ dạ và tầm thường quan tâm tụ tập bên con, điều này dẫn đến sự lầm lạc bằng cách tự làm nô lệ cho sự tự phụ tự mãn và cho sự làm vui lòng người thế tục.
(10) Nếu con có những phẩm tính và thần lực lớn lao, nhưng với một tâm thức không kiên cố và không trưởng thành, điều này dẫn đến sự lầm lạc là trở thành một người phô trương những nghi lễ trong làng xóm.
Đây là Mười Lầm Lạc.