Top Book
Chùa Việt
Bài Viết

Sách Đọc (36)


Xem mục lục

Tu Bồ Đề! Nếu có Bồ tát đem bảy báu đầy cả các thế giới nhiều như số cát sống Hằng dùng để bố thí, nếu lại có người biết tất cả pháp là vô ngã, được thành tựu Nhẫn, thì công đức Bồ tát này hơn Bồ tát trước. Vì sao thế? Vì những Bồ tát ấy chẳng thọ phước đức.

Tu Bồ Đề bạch Phật rằng: Bạch Thế Tôn! Thế nào là Bồ tát không thọ phước đức?

Tu Bồ Đề! Bồ tát tạo phước đức mà chẳng tham vướng phước đức, cho nên nói là chẳng thọ phước đức.

Bố thí thì tạo ra phước đức. Phước đức thì dù có lớn lao bao nhiêu cũng vẫn nằm trong ba cõi, vì phước đức đó có nhân là những vật hữu vi thì quả cũng là quả hữu vi. Còn bố thí mà ở trong tánh Không, nghĩa là Vô tướng, Vô niệm, và Vô trụ, thì đó không còn là phước đức mà công đức. Bố thí ấy đồng đẳng với tánh Không.

Tạo ra phước đức mà “chẳng thọ”, vì biết người tạo ra là vô ngã, vô tự tánh và cái được tạo ra là vô ngã vô tự tánh. Biết được và chịu đựng được cái biết khó chịu đựng này gọi là Nhẫn. Nhẫn cho đến chứng ngộ được các pháp chẳng từng sanh ra, gọi là Vô sanh pháp nhẫn. Đến đây mới hết bốn tướng ngã, nhân, chúng sanh, thọ giả.

Chẳng thọ đích thực là vì biết tất cả các pháp chưa từng sanh. Bồ tát ở địa thứ tám Vô sanh pháp nhẫn này mới hoàn toàn thoát khỏi sự sanh ra của các tướng và các tưởng, nghĩa là hoàn toàn thoát khỏi sanh tử.

Xem mục lục