Top Book
Chùa Việt
Bài Viết

Sách Đọc (14)


Xem mục lục

ĐỜI NGƯỜI TU SĨ SƠ CƠ

 

Ti tu vin Chakpori, mt "Ngày" ca chúng tôi bt đu t lúc na đêm. Khi tiếng kèn đim gi tý canh ba vang di âm thanh đến nhng hành lang u ti, chúng tôi còn đang ngái ng, đã phi thc dy xếp li nm chiếu và dò dm tìm cái áo tràng trong bóng ti. Mc áo xong, chúng tôi va bước ra đi va dn mi đ vt dng vô áo tràng. Chúng tôi bước xung thang lu và nn gót giy trên cu thang vi nhng tiếng đng n ào, vì vào gi này, chúng tôi thường bc bi không vui. Trong phn giáo lý ca chúng tôi có câu: "Thà ngh ngơi vi mt tâm hn an tnh hơn là ngi tham thin tng nim mà ôm cơn tc gin trong lòng". Tôi thường có mt ý nghĩ bt kín: Nếu vy ti sao người ta không đ cho chúng tôi ngh ngơi trong s yên tnh? S thc gic vào lúc na đêm này làm cho tôi tc gin!
Nh
ưng không ai đã đưa cho tôi mt li gii đáp tha đáng, thành th tôi phi đi cùng vi mi người vào nhà Nguyn Đường đ d cuc l cu nguyn ban đêm. Ti đây, vô s nhng ngn đèn thp bng bơ chiếu ánh sáng lung linh xuyên qua nhng lung khói hương nghi ngút bay lượn trong không khí. Dưới ánh sáng lp loè này, và gia nhng bóng người qua li, nhng pho tượng khng l ca các v Thn dường như cũng c đng và hình như cũng nghiêng mình đáp li nhng tiếng thánh ca ca các sư sãi.
Hàng năm các s
ư sãi và thiếu niên Sơ Cơ ngi xếp bng trên nhng tm nm xếp thành nhng hàng dài trong nhà Nguyn Đường. H ngi day mt đi din vi mt hàng và xoay lưng vào mt hàng. H ct tiếng hát nhng bn thánh ca du dương dùng nhng tiết điu đc bit, vì người Đông Phương đã tng hiu biết v nhng quyn năng ca âm thanh. Cũng như mt âm thanh được phát ra đúng cách, có th làm b mt cái ly thì mt bn nhc dùng nhiu thanh điu ghép li theo mt tiết điu nht đnh cũng có quyn năng siêu hình, thn bí. Trong bui l, cũng có đc kinh Kangyur. Tht là mt cnh tượng uy hoàng mà thy hàng trăm sư sãi mc áo tràng màu đ sm, vi mnh la ym tâm màu vàng che trước ngc, va nghiêng mình va hát hòa tu nhng bài thánh ca, kèm theo tiếng ngân ca nhng cái chuông nh và tiếng trng. Nhng đám khói hương trm và đèn nhan nghi ngút lung qua chân các pho tượng thn khng l và người ta có cm giác rng gia cái ánh sáng âm u đó, nhng pho tượng y cũng nhìn chúng tôi dường như đ chng kiến cuc l uy nghiêm.
Bu
i l kéo dài gn mt gi, sau đó chúng tôi tr v phòng đ ng li cho đến bn gi sáng. Mt cuc l sm bt đu vào lúc bn gi mt khc. Đến năm gi, chúng tôi ăn đim tâm vi Tsampa và trà pha bơ. Du cho trong khi ăn, chúng tôi cũng còn phi lng nghe ging nói đc âm chán phèo ca v sư xướng ngôn, trong khi đó, v sư giám th ngi kế bên dò xét chúng tôi vi cp mt cú v. Trong dp này người ta đưa ra cho chúng tôi tt c mi thông tri và hun lnh. Thí d như trong trường hp có vic cn phi đi ra thành ph
Lhasa, thì trong gi ăn đim tâm người ta nêu tên nhng sư sãi có phn s lãnh công vic đó. Nhng v này mi được phép ri khi tu vin trong mt khong thi gian nht đnh và được phép vng mt trong mt vài bui l trong ngày.
Đ
ến sáu gi, chúng tôi vào lp hc, sn sàng hc bui hc đu tiên. Li răn th nhì ca Pht Giáo Tây-Tạngdy rng: "Người s làm tròn bn phn tôn giáo và người s hc hi kinh thánh". Trong s ngây thơ ca tui lên by, tôi không hiu ti sao người ta phi tuân theo Li Răn này trong khi li răn th năm: "Ngươi phi kính trng nhng bc trưởng thượng và nhng người thuc dòng quý tc". Li không được tuyt đi tuân theo? Tht vy, kinh nghim ca tôi cho tôi thy rng có mt cái gì h thn mà sinh trưởng làm con nhà "Quý phái". Tôi tht s đã là nn nhân ca s "Quý phái" đó. Hi đó tôi không hiu rng giai cp ca mt người không phi là điu quan trng mà ch có đc hnh mi là đáng k.
Đ
ến chín gi, chúng tôi ngưng hc trong bn mươi phút đ d mt cuc l khác. S gián đon này đôi khi cũng d chu nhưng chúng tôi phi tr v lp hc vào mười gi kém mười lăm phút. Khi đó, mt môn hc khác li bt đu và kéo dài cho đến mt gi trưa. Chúng tôi vn chưa được phép ăn ung gì và phi d mt cuc l trưa đ na gi trước khi dùng ba ăn trưa gm có Tsampa và trà pha bơ. Kế đó là mt gi làm công vic nhà đ giúp cho chúng tôi vn đng cơ th và đ dy chúng tôi đc tính khiêm tn. Nhng công vic dơ bn nht và khó chu nht được giao phó cho tôi, dường như nhiu ln hơn là ti phiên tôi phi làm.
Đ
ến ba gi chiu chúng tôi t hp li đ ngh ngơi mt tiếng đng h. Trong gi đó, s ngh ngơi b bt buc; cm không được nói chuyn hay c đng; chúng tôi phi gi im lng hoàn toàn. Chúng tôi không thích s sp đt đó chút nào, vì mt gi thì ít quá đ ng trưa và dài quá đ ngi yên không làm gì! Sau gi ngh trưa đó, đúng bn gi, chúng tôi tr li lp hc. Đến đây mi bt đu giai đon gian lao nht trong ngày nó kéo dài sut năm tiếng đng h, không mt chút nào ngh ngơi, trong năm tiếng đng hò đó chúng tôi không được phép ri khi lp hc vì bt c mt lý do nào, nếu trái lnh, chúng tôi s b trng pht rt nng n. Các v thy hc s dng nhng gy gc to ln mt cách t do và có vài v t ra rt st sng trong vic trng pht nhng k vi phm. Ch có nhng hc trò nào không th chu đng được na hoc nhng k tht ngu xun mi xin phép vng mt "đi ra ngoài" vì khi h tr v lp, s trng pht là điu không th tránh khi.
Đ
ến chín gi ti, chúng tôi mi được "gii thoát" đ dùng ba ăn cui cùng trong ngày, cũng ch gm có by nhiêu món là trà bơ và Tsampa. Đôi khi, nhưng cũng rt hiếm, chúng tôi được ăn rau, thường là nhng khoanh c ci trng hay đu Hòa Lan. Nhng th rau đu này ch ăn sng, nhưng cũng ăn được đi vi nhng thiếu niên sinh bng đói. Có mt ln, năm tôi lên tám tui, người ta cho chúng tôi ăn búp măng Tây trn dm. Tôi rt thích ăn măng tây, vì tôi thường được ăn món y hi còn nhà. Vì ăn còn thèm, tôi đã di dt đ ngh vi mt bn tr ngi gn bên đ đi cái áo tràng th hai ca tôi ly phn ăn ca nó. V sư giám th bt gp qu tang chuyn này, bèn gi tôi ra đng gia phòng ăn đ công khai thú ti trước mt mi người. Đ trng pht ti tham ăn ca tôi, tôi phi chu nhn đói, nhn khát trong hai mươi bn gi. Còn cái áo tràng ca tôi thì b tch thu h vin l rng nó không có ích li gì cho tôi, vì tôi đã mun đi nó ly mt vt không cn thiết lm!
Đ
ến chín gi rưởi, chúng tôi tr v phòng. Ai cũng mun v mau đ đi ng! Lúc đu, tôi ngh rng nhng gi hc dài quá mc đó có th làm hi sc khe tôi, và có l tôi s lăn ra chết bt c lúc nào hoc tôi s ng luôn đ không bao gi thc dy na. Cùng vi nhng ma mi khác, chúng tôi thường rút lui vào mt góc ho lánh đ ng gà mt gic. Nhưng ln ln, tôi đã quen rt mau vi cái thi khc biu khc nghit đó, và sau cùng, nhng chui ngày dài vô tn đó không còn làm cho tôi khó chu na.
Lúc
y đã gn sáu gi khi người thiếu niên dn đường đưa tôi đến trước ca tư tht ca Minh Gia Đi Đc. Tuy tôi không gõ ca, người cũng lên tiếng trước gi tôi vào. Phòng khách ca Đi Đc rt trang nhã vi nhng bc tranh tuyt đp, vài bc tranh được v ngay trên tường và nhng bc ha khác được v trên nhng tm màn trướng bng la. Trên nhng bàn nh có sp nhng pho tượng các v thn hay thn n bng vàng hoc bng cm thch. Trên tường cũng có gng mt bánh xe luân hi rt ln, biu tượng ca đnh lut Tun Hoàn trong vũ tr, ngi theo tư thế liên hoa trên mt tm nm, trước mt cái bàn đy nhng sách v, v Lt Ma đang nghiên cu kinh đin khi tôi bước vào. Người nói:
- Lâm Bá, con hãy ng
i đây gn bên ta, chúng ta s nói chuyn nhiu. Nhưng trước hết, đi vi mt thiếu niên đang tui sp ln, ta cn hi con mt câu: Con có được ăn ung đy đ hay không?
- B
ch Ngài, có.
- S
ư Trưởng có nói rng chúng ta có th làm vic chung vi nhau. Chúng ta đã tìm thy được tin kiếp ca con: Con đã tiến b khá lm. Bây gi chúng ta mun phát trin li vài kh năng và s đc mà con đã thu thp được trong kiếp sng va qua. Chúng ta mun rng trong khong vài năm, con s thu hoch được nhiu kiến thc hơn là mt v Lt Ma có th thu thp được sut c mt đi.
Nói đ
ến đây, Đi Đc bèn ngng li và chăm chú nhìn tôi mt lúc rt lâu, vi đôi mt sáng dường như soi thu mi vt. Người li nói:
- M
i người phi được t do chn la con đường ca mình. Tương lai ca con s rt gian lao kh cc trong bn mươi năm nếu con chn con đường tt, nó s đưa đến nhng phn thưởng ln lao trong kiếp sau. Trái li, trên con đường d, con s được giàu sang vi đy đ mi s tin nghi sung sướng ca ci trn nhưng con s không có được s tiến b tâm linh. Vy con hãy t mình quyết đnh ly.
Nói xong, ng
ười nhìn tôi ch đi. Tôi đáp:
- B
ch Ngài, cha con có nói rng nếu con tht bi và ri khi tu vin, con không nên tr v nhà. Làm sao con có th sng cuc đi sung sướng tin nghi nếu con không có nhà đ tr v? Và ai s ch dn cho con theo con đường tt nếu con chn đường đó?
Đ
i Đc mm cười và nói:
- Con đã quên r
i chăng? Chúng ta đã tìm thy li được kiếp trước ca con. Nếu con chn con đường d, tc con đường d dãi tin nghi, con s được quy đnh ngôi th trong mt tu vin như mt v Hóa Thân. Và trong vài năm, con s được đưa lên chc v Sư Trưởng. Cha con chc s không cho đó là mt s tht bi ch?
Tôi bèn h
i tiếp:
- B
ch Đi Đc, theo ý ngài đó có phi là mt s tht bi không? Người đáp:
- Ph
i. Vi tt c nhng gì mà ta biết, thì đi vi ta, đó là mt s tht bi.
- B
ch Đi Đc, ai s hướng dn cho con?
- Ta s
là người hướng dn con, nếu con chn con đường tt, nhưng con hãy t mình quyết đnh ly, không ai có quyn ép buc con hết c.
Tôi ng
ước mt lên nhìn Đi Đc và tôi cm thy tôi yêu mến người đi din vi tôi lúc y: Mt người cao ln, vi đôi mt đen huyn, cái nhìn trong sáng, mt gương mt ci m và mt vng tráng cao rng. Phi, tôi cm thy tràn đy thin cm đi vi người! Tuy tôi mi lên by, cuc đi tôi trước kia tht là vt v kh cc và tôi đã tng gp g nhiu nhân vt: Tht s tôi có th xét đoán tính cht ca mt người. Tôi nói:
- B
ch sư ph, con s chn con đường tt và ước mong được làm đ t ca Ngài.
Tôi nói thêm v
i mt ging băn khoăn:
- Nh
ưng chc là con s không thích làm vic nhiu!
Đ
i Đc ct tiếng cười ln, mt ging cười ci m, nó sưởi m lòng tôi và nói:
- Lâm Bá,
đi không ai là người thích làm vic nhiu, nhưng ít có người thành tht nhìn nhn điu y.
Đ
i Đc nhìn vào các giy t trên bàn và nói:
- M
t phép luyn bí mt s cn thiết đ giúp cho con m được năng khiếu Thn Nhãn. Sau đó, chúng ta s s dng khoa thôi miên đ hi thúc s hc hi ca con cho mau có kết qu. Chúng ta s giúp cho con tiến rt xa trên các lãnh vc y khoa và Huyn Môn.
Tôi c
m thy e ngi trước mt chương trình b bn như thế: Nó ha hn mt s làm vic ráo riết không ngng và khó nhc dường nào! Nht là sau khi tôi đã tri qua bao nhiêu s hc vn khc kh trong by năm qua, không h có dư thi gi cho các môn gii trí... và chơi diu!
V
Lt Ma dường như đc được tư tưởng ca tôi. Người nói:
- Th
c vy, con hi. Sau này con s có thi gian đ chơi diu nhưng đó s là nhng con diu tht ln và có th ch người ngi bên trong. Còn hin gi, ta cn thiết lp mt thi khc biu hp lý đến mc ti đa.
S
ư ph tôi li cúi xung m giy t trên bàn:
- Xem nào, t
chín gi sáng đến mt gi trưa, có được chăng? Phi đy, ta hãy bt đu như vy. Con hãy đến đây mi bui sáng đúng chín gi thay vì d bui l sáng và ta s tho lun v nhng vn đ quan trng. Bui hc đu tiên s là sáng mai. Con có mun nhn gì vi cha m con không? Ta s đến viếng song thân ca con ngày hôm nay. Con hãy đưa cho ta m tóc c ca con hôm trước!
Đi
u đó làm tôi hoàn toàn ngc nhiên. Khi mt thiếu niên được nhn vào tu vin, người ta xung tóc cho y và gi cái bím tóc dài va ct xong cho cha m y qua s trung gian ca mt thiếu niên Sơ Cơ đ chng minh rng con ca h đã được thâu nhn. Trong trường hp này thì chính Minh Gia Đi Đc đích thân đem cái bím tóc ca tôi v nhà! Điu này có nghĩa là t nay Đi Đc s hoàn toàn đm trách cuc đi tôi và tôi đã tr nên đa "Con tâm linh" ca người.
Minh Gia Đ
i Đc là mt nhân vt rt quan trng, mt người có mt trí thông minh hiếm có và được ni tiếng khp nơi x Tây Tng. Tôi tin chc rng dưới s dìu dt ca mt v sư như Ngài, tôi không th nào tht bi.
Sáng ngày hôm
y, khi tr v lp hc, tôi làm mt người hc trò rt lãng trí. Tôi đ tư tưởng vn vơ đâu đâu, và bi đó v gia sư li có dp tha mn cái khuynh hướng s dng gy gc mt cách thng tay!
Tôi nh
n thy các giáo sư đã t ra nghiêm khc mt cách quá đáng. Nhưng đ t an i, tôi ngh rng du sao tôi đến đây là đ hc. Đó là lý do vì sao tôi đu thai tr li, tuy rng hi đó tôi không được biết rõ tôi cn phi hc li nhng gì.
Tây Tng, người ta tin tưởng rt mnh nơi s luân hi. H tin rng mt người đã đt ti mt trình đ tâm linh nào đó, có th chn la sng trên mt cõi gii khác, hoc tr li thế gian đ hc hi thêm hay đ giúp đ k khác. Có khi mt nhà hin gi đã hi phi thc hin mt s mng nht đnh trong đi mình nhưng li qua đi trước khi hoàn thành s mng. Trong trường hp đó, người ta tin rng nhà hin gi có th tái sinh tr li thế gian đ hoàn tt công vic đã b d trong kiếp trước, dưới điu kin là công vic y s hu ích cho nhân loi.
Không m
y ai có th nh người khác truy ra nhng tin kiếp ca mình, vic y đòi hi mt vài n chng, tn phí nhiu tin bc và mt nhiu thì gi. Nhng người nào cũng như trường hp ca tôi có nhng n chng đó được gi là nhng v "Hóa Thân" (Tulku - người đã tiến hóa cao, tình nguyn đu thai tr li cõi trn ngay sau khi chết, đ thc hin mt s mng tâm linh cao c). Nhng v này hi còn tr được dy d theo mt k lut vô cùng khc kh, ging như trường hp ca tôi, nhưng v sau đến lúc trưởng thành h được s kính trng ca tt c mi người. V phn tôi, người ta s dành cho tôi mt s hun luyn đc bit nhm tăng cường nhng kiến thc ca tôi v khoa Huyn Môn. Đ làm gì? Hi đó, tôi chưa được biết rõ lý do.
Nh
ng cú roi giáng xung như mưa làm tôi git mình, và đưa tôi tr v thc tế.
- Th
ng ngc! Đ gàn! Nhng ý ngh đen ti nào đã lt vào trong cái s dày đt ca mi? May cho mi vì đã đến gi d l nếu không, chc là mi còn b ăn đòn!
Kèm theo l
i mng m y, v giáo sư thnh n đá vào đít tôi mt đá nên thân và bước nhanh ra khi lp hc. Mt bn đng môn ca tôi nói:
- B
n đng quên rng trưa nay là ti phiên chúng ta phi làm công tác dưới bếp, tôi hy vng chúng ta có th vô bao đy món Tsampa.
Công tác làm b
ếp rt cc nhc, vì nhng v sư giám th đi x vi chúng tôi như nhng k nô l. Không có vn đ ngh ngơi sau hai gi công tác nng nhc đó. Làm bếp xong, chúng tôi phi tr li lp hc ngay. Đôi khi người ta gi chúng tôi li bếp quá lâu nên chúng tôi đến lp hc tr gi. Khi chúng tôi đến nơi thì v giáo sư ni trn lôi đình phân phát cho chúng tôi mt lot nhng cú roi, gy như mưa tc, không đ cho chúng tôi có chút my may cơ hi đ bin h cho s tr gi đó!
Công tác đ
u tiên ca tôi trong nhà bếp suýt na cũng là công tác cui cùng. Theo nhng hành lang lót đá, chúng tôi đi đến nhà bếp... không chút hng khi trong lòng. Mt sư sãi nét mt rt cáu knh đng đi chúng tôi ngoài ca. Khi va thy chúng tôi đến, y kêu to:
- Mau lên, th
t là mt lũ lười biếng và vô dng. Mười đa đu tiên hãy vô nu các ni "Xúp de"!
Tôi l
t nhm s mười, tôi bèn đi cùng vi nhng thiếu sinh khác xung bếp do mt cu thang nh. Dưới nhà bếp nóng kinh khng. Trước mt chúng tôi, nhng bếp lò phát ra nhng tia la đ. Nhiên liu đt lò là phân con Yak phơi khô và ép thành tng bánh tròn, được cht lên tng đng ln gn bên các cho đn. V sư sãi ch huy vic nu bếp quát ln:
- Hãy vác xu
ng lên và xúc phân khô đ vô lò!
Tôi ch
là mt đa tr mi lên by tui ln ln trong đám thiếu sinh mà đa tr nht cũng không dưới tui mười by. Tôi ch va đ sc giơ cái xung lên toan xúc phân cho vào lò thì tôi vô ý thế nào làm lt cái cho nước đang sôi lên hai bàn chân ca v sư sãi. Y thét lên trong cơn thnh n, nm ly c hng tôi xoay mt vòng... và long chong té ngã. Tôi nhy ra phía sau, nhưng tôi cm thy đau nhói kinh khng và ngi thy mùi da tht cháy khét. Tôi đã té ngã trên mt cây st đu nướng đ t trong bếp lò văng ra. Thét lên vì đau đn, tôi ngã lăn gia nhng tro than cháy âm . Phn trên đùi bên trái ca tôi, gn ch xương háng b cháy đến tn xương, ch da tht b phng y đã đ li cho tôi mt vết tho trng, mà hin nay còn làm cho tôi khó chu. Chính vết so y v sau đã làm cho người Nht nhìn ra được tôi.
M
t cơn náo lon đã din ra sau đó. Nhng sư sãi khác t khp nơi vi vàng chy đến. Người ta mau mau đ tôi đng dy gia đám tro tàn. Tôi b nhng vết phng khp thân mình nhưng nng nht là vết thương bp đùi. Người ta mau cõng tôi lên nhng tng lu trên, đó, mt v Lt Ma y sĩ c gng cha tr vết phng đ cu ly cái chân tôi. Thi st nướng đó là mt vt dơ bn và đ dính li trong vết thương nhng mt cưa st rĩ sét. V y sĩ phi moi trong vết thương đ ly ra nhng miếng st vn này, cho đến khi vết phng được ra sch trơn. Kế đó, y sĩ rt thuc lên vết thương và băng bó cn thn. Còn nhng vết phng nh khp thân mình thì y sĩ thoa lên mt cht thuc nước làm bng cht dược tho nó làm cho tôi bt đau rt nhiu.
S
đau đn, nhc nhói vn âm ĩ và tôi tưởng chc là s không còn s dng chân trái ca tôi được na. Khi đã băng bó xong, v Lt Ma y sĩ gi mt sư sãi khiêng tôi vào mt gian phòng bên cnh và đt tôi nm trên nm. Mt v sư già bước vào ngi dưới đt bên cnh giường tôi và bt đu đc kinh cu nguyn. Tôi thm ngh: "Tht là tt đp thay mà cu nguyn ơn trên che ch cho tôi sau khi tôi va b mt tai nn!" Sau cái kinh nghim bn thân v s đau đn cc hình này, tôi quyết đnh s sng mt cuc đi đc hnh. Tôi nh đến mt bc tranh v cnh đa ngc, trong đó mt qu s hành hình mt nn nhân bng cách ly dùi st nhn nướng đ đt thân hình y gn ch mà tôi b phng.
Có l
người ta s ngh rng trái vi đu mà h vn tưởng các sư sãi là nhng k ác ôn. Nhưng sư sãi là gì? x Tây Tng, danh t đó áp dng cho mi người phái nam sng trong mt tu vin Lt Ma Giáo, du cho h không phi là người tu. Hu như bt c người nào cũng có th tr nên sư sãi. Mt tr thiếu nhi thường được gi vào mt tu vin đ tr nên "Sư sãi" mà nó không cn được hi ý kiến. Đôi khi, đó là mt người trưởng thành đã chán công vic đi chăn cu và mun có mt mái nhà m cúng đ đt sương tuyết khi tiết tri lnh lo st xung đến bn mươi đ dưới s không. Khi đó, y xin làm sư sãi trong tu vin. Không phi vì lý tưởng tôn giáo mà vì y mun t đm bo ly ít nhiu tin nghi vt cht. Các tu vin dùng nhng "Sư sãi" đó như nhng người lao công đ làm nhng công tác xây ct, cày ba hay quét dn. nhng nơi khác thì nhng người đó được gi là nô bc hay bng mt danh t tương t. Phn nhiu nhng người đó đã sng mt cuc đi rt kh nhc: Sng nhng vùng cao nguyên t ba ngàn đến by ngàn thước b cao, không phi là mt cuc đi d chu. Đi vi người Tây Tng, thì mt "Sư sãi" ch có nghĩa là mt người như mi người thường. H dùng danh t Trappa đ ch nhng người tu sĩ.
Nh
ng v Lt Ma (Lama) là nhng bc cao tăng, thuc mt cp đng cao. Đó là nhng bc đo sư, hay tôn sư. Thí d như Lt Ma Minh Gia Đi Đc s là v tôn sư ca tôi, và tôi s là đ t ca người. Kế đó, cp đng cao hơn na là nhng v sư trưởng. Không phi tt c nhng v này đu đm trách vic trông coi mt tu vin; nhiu v nm gi nhng chc v cao trong chính ph hoc đi ta bà t tu vin này đến tu vin khác. Có đôi khi mt v Lt Ma li cp đng cao hơn v sư trưởng; mi s đu tùy nơi nhng hot đng ca người.
Nh
ng người được coi như là nhng v "Hóa Thân" (người ta đã chng minh rng đó là trường hp ca tôi) có th được ch đnh làm chc sư trưởng vào năm mười bn tui, sau khi đã vượt qua mt cuc thi rt khó khăn. Nhng v này thường là nghiêm khc nhưng không hung d và không bao gi bt công.
M
t thí d khác v sư sãi là trường hp các sư sãi cnh binh. Nhim v duy nht ca h là duy trì trt t, h không có phn s gì trong vic tế t, l bái các đ chùa, h ch cn có mt đ xem mi vic có xy ra đúng theo quy tc lut l không. H thường rt hung tn cũng như phn nhiu các sư sãi nô bc như đã nói trên (nhưng không vì thế mà h làm gim uy tín ca các tu vin). Người ta không th lên án mt v giám mc vì ông ta có mt tên làm vườn thô l! Cũng như người ta không trông mong người làm vườn y s tr nên mt ông thánh ch vì y làm tôi t cho mt v giám mc!
Đây tr
li vn đ tôi b phng la khi đi làm công tác dưới bép. Hiu lc ca cht thuc va tan dn, tôi hi tnh li và cm thy như mình b lt da. Trong cơn mê sng tôi tưởng tượng dường như mt ngn đut đang cháy được đt vào mt cái l trng trong bp đùi bên trái ca tôi.
Th
i gi trôi qua. Tôi lng nghe nhng tiếng đng trong tu vin: Vài loi âm thanh đã quen thuc đi vi tôi, nhưng có nhiu loi khác mà tôi không nhn ra là nhng tiếng đng gì. Toàn thân tôi b rung chuyn vì nhng cơn đau điếng d di. Tôi nm sp trên bng nhưng nhng vết phng cũng lan rng đến phía trước ca thân mình tôi. Tôi nghe mt tiếng đng nh: Có người đến ngi gn bên tôi. Mt ging đy thin cm và nhân t ca Minh Gia Đi Đc nói thì thm bên tai tôi:
- Con h
i, chc là con b đau lm. Thôi hãy ng đi.
Vài ngón tay nh
nhàng lướt trên lưng tôi dc theo xương sng, nh lướt thêm na và thêm na. Thế ri... tôi mê man ng thiếp đi.
M
t vng mt tri êm m chiếu rng ngi trước mt tôi. Tôi thc dy và chp mt liên hi. Tư tưởng đu tiên đến vi tôi khi tôi va cht tnh là hình như có người đá tôi vài đá vì tôi đã ng quá lâu. Tôi đnh nhy xung giường đ hi h đi d bui l sáng nhưng tôi bèn té nga ra sau, khp mình my đau nhc như rn. Thì ra đó là cơn mê sng... Chân trái tôi đau quá.
M
t ging du hin ưu ái nói vi tôi:
- Lâm Bá, con hãy n
m yên. Hôm nay con có th ngh.
Tôi quay đ
u nhìn li ly làm vô cùng ngc nhiên mà thy rng tôi đang nm trong phòng ca Minh Gia Đi Đc, còn Sư Ph thì ngi gn bên tôi. Người nhn thy s ngc nhiên ca tôi và mm cười:
- T
i sao con ngc nhiên? Phi chăng là mt vic thường tình mà hai người bn gn bên nhau khi mt người b đau m?
Tôi đáp b
ng mt ging rã ri mt mõi:
- Nh
ưng sư ph là mt v Lt Ma cao c, còn con ch là mt đa tr nh.
- Lâm Bá chúng ta đã cùng nhau đi m
t đon đường rt dài trong nhng kiếp trước. Hin gi con chưa nh li được điu đó nhưng ta nh rõ, vì chúng ta đã sng rt gn bên nhau trong nhng kiếp va qua. Còn bây gi con cn phi ngh ngơi đ ly li sc. Chúng ta s điu tr bp chân con cho mau lành, con đng lo gì c!
Tôi liên t
ưởng đến cái bánh xe luân hi sinh t và ngh đến nhng điu răn trong kinh thánh ca x tôi: "Người tâm hn qung đi s được sng mt cuc đi giàu sang không bao gi dt, còn k hèn tin ít róng s không bao gi được s ưu ái, t tâm. Người có quyn thế hãy sng mt cách qung đi vi nhng k khác đến nh v mình. Y hãy nhìn xa đ thy con đường dài ca s luân hi sinh t. S giàu sang luân chuyn như nhng bánh xe, nay nó thuc v người này, mai nó thuc v người khác. K hành kht kiếp này có th tr nên mt v vương hu kiếp sau, còn v vương gi ngày nay có th tr nên k ăn mày trong mt tương lai xa gn".
Khi đó tôi hi
u mt cách chc chn không còn nghi ng gì na, mc du trong cơn đau đn th xác và mt du tui tôi còn nh, rng Minh Gia Đi Đc, sư ph tôi là mt tâm đc và tôi có th tin tưởng li giáo hun ca người. Rõ ràng là sư ph tôi biết rõ rt nhiu điu v tôi, nhiu hơn rt xa nhng gì mà tôi có th biết được. Tôi rt nóng lòng mun làm vic chung vi người và tôi quyết đnh rng tôi s là mt người đ t gương mu. Tôi cm thy mt cách rõ rch rng gia chúng tôi có mt s đng thanh đng khí rt cht ch và tôi ly làm cm kích s xoay vn ca đnh mnh nó đã đt tôi dưới s hường dn dìu dt ca người.
Tôi quay đ
u nhìn ra ngoài ca s. Nhng tm nm ca tôi đang nm được đt trên mt cái bàn đ cho tôi có th nhìn thy bên ngoài. Cnh vt rt là hùng tráng. Đng xa, bên ngoài nhng nóc nhà chen chút nhau phía dưới ca s ca tôi, thành ph Lhasa vươn mình dưới ánh nng mt tri, vi nhng ngôi nhà nh sơn màu lt xinh xn. Trong thung lũng, con sông Kỳ Giang un khúc gia nhng cánh đng xanh tươi nht thế gii. Nhng dãy núi xa tít chân tri ng màu đ sm vi nhng đnh núi đi tuyết trng phau. Trên nhng ngn núi gn hơn, nhng vết màu vàng lóng lánh chen chút nhau trên sườn núi, đó là nóc ca nhng tu vin. Bên tay trái, đin Potala nhô lên cao như mt ngn núi bit lp.
V
phía tay mt, mt cm rng nh trong đó ri rác nhng đn chùa và trường hc. Đó là đa phn ca v Thiên Giám Quan, mt nhân vt quan trng mà vai trò duy nht trong đi là to nên mt nhp cu giao cm gia cõi trn gian vt cht và cõi gii vô hình, và tiên tri điu ha phúc ca quc gia. Dưới mt tôi, trên sân mt tin, nhng sư sãi thuc các cp đi qua li không ngt. Vài v trong s đó, nhng người sư sãi lao công, mc áo màu nâu sm. Mt nhóm thiếu sinh ca tu vin xa mc áo trng. Nhng sư sãi cao cp cũng có mt đó, đu mt áo màu đ sm, vi manh ym tâm bng la vàng, ch rng h thuc thành phn viên chc ti cao ca chính ph. Mt vài v cưỡi nga hay cưỡi la. Nhng người thường dân thì cưỡi nga đ màu còn các sư sãi bt buc phi cưỡi trng. Tt c nhng cnh tượng đó làm cho tôi quên c hin ti. Điu làm cho tôi quan tâm hơn hết là làm sao cho chng bình phc đ có th s dng hai chân ca mình.
Ba ngày sau, ng
ười ta cho rng tt hơn tôi nên ngi dy và th đi đng xem sao. Chân trái tôi còn cng đơ và làm cho tôi rt đau đn. Ch vết phng đã sưng lên và có m vì nhng mnh st vn rĩ sét mà người ta không th gp ra được. Vì tôi không th đi đng mt mình, người ta làm cho tôi mt cây nng g đ tôi dùng mà đi mt chân, tôi đi nhún nhy cũng như con chim b thương. Toàn thân tôi vn còn nhng vết phng và nhng ch phng da nhung chân trái tôi làm cho tôi đau đn nhiu hơn các ch khác.Tôi không th ngi được mà phi nm nghiêng bên mt hoc nm sp tôi không th d các bui l cu nguyn hay đi đến lp hc nên Minh Gia Đi Đc, Sư Ph tôi dy tôi hc ti tư tht t sáng đến chiu. Người tuyên b hài lòng v nhng kiến thc mà tôi thu thp được trong thi "Niên thiếu" ca tôi, người nói:
- Nh
ưng, nhiu điu trong nhng kiến thc đó ch là nhng k nim mà con đã mang theo t nhng kiếp trước.

 

Xem mục lục