BIẾT MÌNH VÀ “BIẾT VỀ” MÌNH
Có thể bạn không muốn tìm hiểu chính mình vì bạn rất sợ những thứ mà bạn
tìm ra. Nhiều người có nỗi sợ hãi thầm kín rằng “họ là một con người xấu xa”.
Thực ra bạn không phải là những gì mà bạn tìm ra về mình. Bạn không phải là
những gì mà bạn “biết về” mình.
Trong khi nhiều người không muốn biết bản chất của họ vì sợ hãi, thì những
người khác lại muốn vô cùng, họ muốn biết càng nhiều về chính mình càng tốt.
Họ cảm thấy thỏa mãn với chính mình vì đã dành nhiều năm cho lĩnh vực phân
tâm học, tìm tòi vào mọi khía cạnh của thời ấu thơ, hoặc đã phát hiện ra những
nỗi sợ hãi và ham muốn thầm kín, đã tìm ra được rằng nhân cách và cá tính của
mình được cấu thành bởi lắm tầng lớp phức tạp, rối rắm. Sau mười năm thì nhà
chuyên môn về phân tâm có thể đã thấy chán ngấy câu chuyện của đời bạn và
muốn nói với bạn rằng bạn đã làm xong mọi chuyện cần làm. Cũng có thể nhà
tâm lý ấy sẽ tiễn bạn đi với một chồng hồ sơ bệnh lý dày cộm: “Đây. Đây là tất
cả những gì nói “về bạn”. Đây là con người của bạn”. Khi mang chồng hồ sơ ấy
về nhà, nỗi thỏa mãn được biết được “về mình” sẽ nhanh chóng nhường chỗ cho
cảm giác chưa trọn vẹn, và ở trong bạn bỗng dấy lên một nỗi ngờ vực lẩn khuất ở
đâu đó rằng “Liệu có một điều gì về bản chất của bạn đã chưa được nhận ra?”.
Và quả thực là có nhiều thứ hơn về bạn – không phải là nhiều về số lượng dữ
kiện, mà là nhiều về chiều sâu, phẩm chất của bạn.
Nếu bạn không lẫn lộn giữa chuyện bạn tự biết mình và những điều bạn “biết
về” mình, thì việc phân tích tâm lý hay tìm hiểu về quá khứ không có gì sai. Tập
tài liệu mấy nghìn trang là những mô tả “về bạn”. Nhưng đó không phải là bạn.
Nó chỉ là phần hình tướng, không phải là bản chất chân thực của bạn. Vượt ra
khỏi bản ngã là bước ra khỏi phần hình tướng. Tự biết mình tức là an nhiên với
chính mình, an nhiên với chính mình là thôi không còn tự đồng hóa mình với
hình tướng nữa.
Hầu hết mọi người tự định nghĩa mình qua hình tướng trong đời sống của họ.
Những gì bạn cảm nhận, trải qua, nói, nghĩ, làm… đều là hình tướng. Hình tướng
thường thu hút toàn bộ sự chú tâm của con người, vì đó là những gì mà họ tự
đồng hóa với nó. Khi bạn nói “đời tôi” thì bạn đang nói về những cái mà bạn
đang “có”, bạn đang nói về hình tướng, tức là tuổi tác, sức khỏe, ngoại hình, các
mối quan hệ, tài chính, công việc, trạng thái suy nghĩ, cảm xúc… Những tình
huống bên trong và bên ngoài, quá khứ và tương lai, tất thảy đều thuộc lĩnh vực
hình tướng – các sự kiện, tức là những gì đang xảy ra, cũng vậy.
Vậy ngoài hình tướng thì còn có gì? Chính những gì làm ra hình tướng – là
chiều không gian của nhận thức ở bên trong.