Duy thức tam thập tụng ( vijnaptimatratridasastrakarika) và thành duy thức luận ( vijnaptimatratasidhisastra) là hai tác phẩm của Phật giáo được viết bằng tiếng Hán do ngài Tam Tạng Pháp sư Huyền Trang ( 599-664) biên soạn, Ông ta là một học giả Phật học xuất sắc của nền Phật giáo Trung Hoa. Cả hai tác phẩm này sáng tác căn bản dựa trên Ba mươi bài tụng ( trimsika) được viết trong ngôn ngữ Sanskrit của Ngài Thế Thân ( Vasubandhu,420-500) , dựa trên quan điểm của trường phái Du- Già thuộc hệ thống tư tưởng Phật giáo Ấn độ.
Duy Thức Tam Thập Tụng là một tác phẩm được viết bằng chữ Hán gồm 30 bài kệ đi cùng với sự giải thích của Ngài Huyền Trang. Thành Duy Thức Luận cũng được viết trong tiếng Hán trên bản luận giải gốc của ngài Hộ Pháp ( Dharmapala, 530-561) giải thích về 30 bài tụng của Ngài Thế thân. Duy Thức Tam Thập tụng và Thành Duy Thức Luận là những tác phẩm căn bản chính yếu của Pháp tướng tông( Fa-hsiang ở Trung Hoa hay Hosso của Nhật Bản) và tiểu biểu cho trường phái Duy Thức Học tại Trung Quốc và Nhật Bản hiện nay. Sự nghiên cứu này bao gồm bản dịch tiếng anh, từ tác phẩm chữ hán của Duy Thức Tam Thập tụng và bản dịch bằng tiếng anh của thành duy thức luận.
Nói chung, học thuyết duy thức biện minh về sự thật tuyệt đối của thức với sự chứng minh rằng thế giới bên ngoài vạn hữu là không có thực mà chỉ do thức biến mà thôi. Thành Duy Thức luận và Duy thức tam thập tụng minh họa về sự phát triển khác nhau của thức, thức năng biến và sự quan hệ của nó có thể giúp ta phân biệt được mọi thứ và nhận ra sư thật sau cùng trong tiến trình của sự tu tập tinh thần.
Ba Mươi bài tụng ( trimsika) hiện nay còn bảo quản trong văn bản bằng tiếng sanskrit và được chú giải bởi ngài An Tuệ ( Sthiramati, 470-550) , bản luận giải với tiêu đề Trimsikavijnaptibhasya hiện nay vẫn còn trong nuyên bản gốc tiếng Sanskrit. Bản dịch sang tiếng Trung hoa đầu tiên và bản luận giải tóm tắc của 30 bài tụng là Bát Thức Luận của Ngài Chân Đế ( Paramartha) vào năm 564AD. Bản dịch của Ngài huyền Trang và bản luận giải tóm tắc của 30 bài tụng vào năm 648 Ad có tựa đề là Duy thức Tam Thập tụng. Ngoài bản luận giải của Ngài An Tuệ. Ba Mươi Bài Tụng ( trimsika) được biết rằng có rất nhiều bản luận giải trong tiếng phạn ( sanskrit) qua chín vị Thầy Duy Thức học. Những vị Thầy đó là:
Hộ Pháp ( Dharmapala)
Hỏa Biện ( Citrabhanu)
Nan Đà( nanda)
Đức Huệ ( Gunamati)
Thắng Hữu ( Jinamitra)
Trí Nguyệt( Jnanacadra)
Thân Thắng( Bandhusri)
Tịnh Nguyệt ( Suddhacandra)
Tối Thắng Tử ( Jinapura).
Các bản luận giải gốc bằng tiếng Sanskrit của các vị thầy này không may bị thất lạc. Ngài Huyền Trang đã tìm kiếm lại được một bản gốc từ trường đại học nalanda trong khi ông ta tham học và hành hương tại ấn thổ. Hồi hương lại Trung thổ, dựa trên bản luận giải này ông ta biên soạn thành duy thức luận. Bộ luận này căn bản trên 10 bản luận giải theo dòng truyền chủ yếu của Ngài Hộ pháp.
Thành Duy thức luận là một bản luận giải xuất sắc trên 30 bài tụng ( trimsika). Khuy Cơ( 632-680) một đệ tử xuất sắc của Ngài Huyền Trang viết một bản luận giải có tựa đề là Thành Duy Thức Luận Tập Ký trên Thành duy Thức Luận.
Bản dịch sang tiếng tây Tạng ( tibet) của 30 bài tụng có tựa đề là Trimsakakarika và được bảo quản trong Tanjur. Ngài Vinitadeva (700AD) đã viết hai bản luận giải trên 30 bài tụng bằng ngôn ngữ tibet đó là: Trimsakatila và Trimsaka karika Vyakhyana.
Trong thời điểm hiện nay, Bản gốc tiếng Sanskrit( Phạn ngữ) của ba mươi bài tụng (trimsika) được xuất bản bởi ngài Sylvan Levi vào năm 1925 tại Paris tái bản vào năm 1940 tại Thượng Hải ( Hoa lục) xuất bản sau cùng do ngài Swamievarananda vào năm 1982 tại Varanasi ( ấn độ). Ba mươi bài tụng (trimsika) được dịch vào tiếng Pháp ( S. Levi, 1932) tiếng Đức ( H. Jacobi, 1932; Frauwallner, 1956) tiếng Nhật ( Tamauci, 1952; H’ui 1952) tiếng Anh ( W.T Chan, 1957; KN. Chatterjee, 1980; S.Amerker 1984) Tiếng Hindi ( ấn độ) ( Mahesh Tiwary, 1967; T. Chogdub và R. Tripathi 1972) và tiếng Bengali ( bang Cacultta ấn độ) ( Sukomal Chaudhary, 1975).
Bản Duy Thức Tam Thập Tụng chữ hán của ngài Huyền Trang chưa được dịch sang tiếng nước ngoài. Riêng Thành Duy Thức Luận được dịch vào trong tiếng Pháp bởi Dela Vallue Poussin 1928-1929 tại Paris. Và được dịch vào trong tiếng Anh bởi W.T Chan trong cuốn “ Sourcebookl in chinese philosophy” vào năm 1973 (trang 374-95). Một phần của Thành Duy Thức Luận được dịch vào trong tiếng Anh bởi Fung Yulan (1952-53) vol II, trang 300-88 trong cuốn “ History of chinese philosophy” . Khôi phục lại một phần của Thành duy Thức luận vào trong tiếng Sanskrit được làm bởi Rahula Sankrtyayana trong quyển số 19-20 của cuốn “ Journal of Bihar and Orissa research society”.
Patrul Rinpoche:Phần nhất, sự tố cáo buồn rầu của ta về những cách thức của thời đại suy đồi này,Là một sự khiển trách ta có ý định giành cho chính ta.Sự
Chủ đề của tiểu luận này, mahaprajnaparamita (đại trí huệ ba la mật) trong tiếng Sanskrit, là tiêu đề tổng quát và vấn đề căn bản của một nhóm kinh điển Phật
Đạo đức trong thế giới ngày nayMột quốc gia không có đạo đức là một quốc gia yếu đuối, phá hoại nhiều hơn là xây dựng. Ngày nay trên mặt công khai,
Logic học Phật giáo (còn có tên gọi theo âm Hán - Việt là Nhân minh học Phật giáo, 因明學佛教) là một nội dung lớn trong hệ thống triết học Phật giáo.
Chính văn hoá và triết học có một tương quan nội tại nền tảng, đến nỗi có thể nói nền tảng của văn hoá là triết học, và ngược lại, nền tảng
QUAN HỆ THẦY TRÒ Theo Tinh thần Kinh Kế thừa Chánh pháp Thầy, vầng mây bậc, thong dong, núi cao biển rộng Con, cánh nhạn chiều, chân trời sải cánh, dõi theo Thầy,
Giữ giới là lựa chọn tự do Giới luật của Phật giáo có nghĩa là: “Anh đừng tự làm thương tổn mình, anh đừng tự làm hại mình”. 1. Tự do của lệ thuộc
Đạo Phật là gì Lama Zopa and Lama Yeshe Khi bạn tìm hiểu về đạo Phật tức là bạn đang tìm hiểu về con người thật của mình, về bản chất của tâm trí
Vô minh bẩm sinh & Vô minh văn hóa(VHPG) Mọi kinh nghiệm của chúng ta, kể cả giấc mộng, khởi lên từ vô minh. Đây là một tuyên bố làm hoảng hốt